Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 647 : Hạo Thiên Thủ Bút

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Đấu khải trọng yếu nhất công đoạn chế tác đã làm xong. Có thể xem như thành công mỹ mãn, hoàn hảo vô cùng.



Sáu loại kim loại dung rèn thành hợp kim, trải qua cực phẩm linh rèn, hồn rèn các loại, cuối cùng lại có thất thải lôi kiếp tẩy luyện. Vân Chính Thiên nhìn trên tay khối hợp kim sáng bóng kia đúng là chân chính thần cấp kim loại, thậm chí có thể nói đã hoàn toàn vượt xa toàn bộ tiền nhân sở hữu thần cấp kim loại phẩm chất.



Hơn nữa, khối thần cấp kim loại này đã nhuộm đẫm Vân Chính Thiên tinh huyết, song phương ở giữa có sự liên kết huyết mạch vô cùng chặc chẽ, lại nói cốt khải của hắn đã thật sự dung rèn vào bên trong, vô luận thiên phú, huyết mạch hay đặc tính đều cùng Vân Chính Thiên hòa hợp trăm phần trăm.



Nói cách khác, khối kim loại này cực kỳ phù hợp để làm nguyên liệu chế tạo đấu khải cho một mình Vân Chính Thiên.



Hắn không quên đối với Đường Tử Hào, thành tâm cung kính nói: “Đa tạ Đường tiền bối ra tay giúp đỡ.”



Không thể phủ nhận, không có Đường Tử Hào tự mình ra tay rèn đúc, muốn rèn ra như vậy thần cấp kim loại đối với Vân Chính Thiên mà nói không biết năm nào tháng nào mới làm được. Cho nên hắn lúc này nội tâm cảm kích vô cùng, chuyển đổi xưng hô cho đúng bối phận. Dù sao vị Đường Môn Môn Chủ này so với Bao lão đã muốn sống lâu hơn nhiều.



Đường Tử Hào ha ha cười đáp: “Không có gì, ngươi rất thú vị, sau này cứ gọi ta là đại ca được rồi.”



“Đường đại ca.” Vân Chính Thiên cười đáp.



Hạo Thiên ý chí một bên bay đến, trên mặt vô quang: “Tiểu tử thúi, ngươi chỉ cảm tạ một mình hắn, còn ta thì sao?”



Vân Chính Thiên cười khổ nói: “Hạo Thiên tiền bối ngài chớ vội vã, ta còn chưa có nói xong. Kỳ thực vừa rồi không có ngài chỗ này Hạo Thiên Đài, thiên rèn xác suất chỉ sợ tụt hậu gấp đôi a. Hơn nữa, trong bảo khố của ngài lấy ra mấy khối kim loại quí hiếm, Vân Chính Thiên đều bù như thế nào đây?”



Hạo Thiên ý chí hừ lạnh: “Thật xem ta là một lão già tính toán sao. Tất cả không cần kết toán, chỉ cần ngươi sau này không dùng bọn chúng để làm điều ác là được.”



“Hạo Thiên tiền bối đại ơn đại đức vãn bối nhớ mãi không quên.” Vân Chính Thiên vui mừng kêu lên: “Bất quá phía sau hai cái công đoạn còn cần nhờ ngài ra tay tương trợ.”



Hạo Thiên ý chí thổi râu trừng mắt, hắn lúc này cảm thấy tiểu tử trước mặt ba tấc lưỡi mới là đáng sợ nhất công phu.



“Cho ngươi.” Hạo Thiên ý chí tùy tiện phất tay, tức thì có một đạo lưu quang từ trên người hắn bay ra, tại trước mặt Vân Chính Thiên lượn lờ vài vòng, sau đó trực tiếp chui vào hắn mi tâm biến mất.




“Cảm tạ.” Vân Chính Thiên vui mừng ra mặt, vội vàng hành lễ, sau đó theo Tiên Dao Tử rời đi.



Nhìn thấy Vân Chính Thiên rời đi, Đường Tử Hào lập tức la lớn: “Đợi ta. Ta giúp ngươi rèn đúc, ngươi phải uống rượu với ta.”



Tiên Dao Tử chạy ở đằng trước, nghe vậy trợn mắt: “Chính Thiên ca ca, ngươi giao du với người điên?”



Vân Chính Thiên cười khổ: “Chịu người ta giúp đỡ, hắn đi theo không sao chứ?”



Tiên Dao Tử nói: “Không sao, người ta bây giờ rất mạnh đó nha.”



Chỉ trong nháy mắt, Vân Chính Thiên, Tiên Dao Tử, Đường Tử Hào nối đuôi nhau rời khỏi. Hạo Thiên Đài đại môn chỉ còn lại Hạo Thiên ý chí một người.



“Đám người các ngươi cút hết đi.” Hạo Thiên ý chí bị bỏ lại một mình, có chút tuổi già cô đơn, tủi thân mà mắng.



Tiên Dao Tử gian phòng được xây dựng ở trên một ngọn đồi ngay bên cạnh Vĩnh Hằng Chi Thụ, nhà có một tầng lầu, cửa sổ mở ra có thể đưa với lấy Vĩnh Hằng Chi Thụ một phiến lá cây rũ xuống.



Vân Chính Thiên bước vào trong nhà, cảm thấy bên trong đơn sơ giản dị, cùng với nhà của mình ở Long Thần Thành có bảy phần giống nhau.



“Cha mẹ không biết có khỏe không, đừng trách hài nhi bất hiếu, giải quyết xong mọi chuyện ta sẽ trở về thăm các ngươi.” Vân Chính Thiên trong lòng hồi tưởng.



Vân Lý Tân cùng Hàn Phi mặc dù không phải thân sinh phụ mẫu của Vân Chính Thiên, nhưng lại có công dưỡng dục. Có thể nói Vân Chính Thiên bản tính kiếp này khác biệt hoàn toàn với kiếp trước phần lớn nguyên nhân là nhờ vào hai sự yêu thương mà bọn họ dành cho hắn. Làm cho Vân Chính Thiên lần đầu trong suốt trăm năm qua cảm nhận được cái gì gọi là gia đình. Lớn lên một chút, hắn lại gặp được Lương Thế Nhân, Can Hữu Long, sau đó khắc cốt ghi tâm tình huynh đệ.



Vân Chính Thiên hiện tại lợi hại hoài nghi, có khi nào hắn trọng sinh tới Đấu La Đại Lục là do một vị cường đại thần cách nào nhúng tay vào hay là không, hay nói gần hơn một chút, hắn những năm đầu tiên bắt đầu tu luyện giống như nước chảy mây trôi một dạng, là do Đấu La Tinh vị diện chi chủ tác động.



Mặc dù hiện tại không cách nào chứng minh, nhưng Vân Chính Thiên là người được vị diện chiếu cố, trên một ý nghĩa nào đó hắn có một vị tối cường đồng minh, nếu như có thể lợi dụng được vị này lực lượng, trong tương lai đối mặt song thần sẽ có rất lớn trợ giúp.