Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 8 : Đệ nhất hồn hoàn

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


“Nhớ lấy, ta là Kiếm Si Quý Tuyệt Trần”.



Đạo thanh âm này mang theo vố số kiếm ý dào dạt mà ra, Bắc Long sơn mạch một trận rung chuyển cho đến khi vầng sáng trên trời cao mất hút.



Cả khu vực trở lại bình thường, thần thánh khí tức kia hoàn toàn biến mất theo lời nói của Kiếm Si. Vân Chính Thiên lúc này hai mắt dại ra, hắn trước tiên là kinh sợ.



Hắn trong kiếp trước, được người đời xưng tụng là Kiếm Thần, đối với kiếm đạo tự nhận tinh thông lĩnh ngộ, cả Nhân Kiếm Hợp Nhất cảnh giới cũng hoàn mỹ tu luyện thành công. Bất quá chính mắt nhìn thấy vị Kiếm Si này, hắn biết mới kiếm đạo của mình chỉ là con sâu cái kiến, biết được cái gì gọi là Kiếm Ý Vô Song.



“Thành tựu Kiếm Thần gì chứ, còn không bằng cái móng tay người ta”.



Vân Chính Thiên thở dài, tuy trong lòng tràn ngập thất vọng dáng vẻ nhưng sâu trong nội tâm có một cỗ chiến ý không ngừng sôi sục. Lần gặp gỡ này đã làm Vân Chính Thiên con đường tu luyện bước sang một trang mới.



Theo đuổi kiếm đạo không thể một sớm một chiều, phải từ từ lĩnh ngộ qua vô số trận chiến, rơi vào hiểm cảnh mới từ đó ngộ ra được. Kiếm Si đã trở thành mục tiêu của Vân Chính Thiên bắt đầu từ bây giờ.



Một tay nâng lên chạm vào hồn hoàn màu trắng mà Kiếm Si ban tặng, bên trong không ngừng phát ra ba động hồn lực. Sau đó hắn liếc nhìn về Hỏa Diễm Sư Vương vẫn còn nằm co ro trên mặt đất.



“Lần này xem như ta thua, ngươi cũng không phải bại do ta, lần sau lại tiếp tục, cáo từ”.



Nói xong Vân Chính Thiên mang theo hồn hoàn đi sâu vào sơn mạch, tìm một cái hang động yên tĩnh lập tức khoanh chân ngồi xuống.



Kiếm Si lúc nãy nhu hòa công lực làm cho hắn khôi phục được bảy tám phần hồn lực. Trước khi hấp thu hồn hoàn, Vân Chính Thiên quyết định điều chỉnh lại trạng thái trước, bởi vì hồn hoàn có thể tồn tại được trong nữa tiếng đồng hồ rồi mới tan đi.



Chỉ cần hấp thu hồn hoàn này, hắn chân chính trở thành một tên hồn sư.



Một lát sau, hắn mắt ngọc lại mở ra, tràn đầy sinh mệnh lực, một đầu tóc bạch kim như có lại sinh cơ, bồng bềnh trong gió. Hắn nhìn sang phía hồn hoàn màu trắng đang lơ lững, bỗng nhiên chấp tay nói.



“Đa tạ Kiếm Si tiền bối”.



Ngay sau đó, hồn lực trong cơ thể Vân Chính Thiên từ từ truyền vào trong hồn hoàn, nhanh chóng đưa toàn bộ hồn lực bên trong đó hấp thu vào cơ thể.




“OANH ——”.



Nương theo tiếng hét của Vân Chính Thiên, đệ nhất hồn hoàn đã hoàn toàn vỡ nát. Hai mắt tràn đầy kinh hoàng, hắn bàn tay còn đang giơ tới muốn chụp lấy vô số mảnh vụn, bất giác đau khổ nhắm mắt lại.



Hồn sư con đường của hắn tại sao lại chông gai như vậy, hấp thu đệ nhất hồn hoàn tình huống này, trên đại lục có người nào từng trải qua hay chưa. Vân Chính Thiên hắn thật sự không thể trở thành một tên cường đại hồn sư hay sao.



Chấp niệm nhất thời dâng lên, Vân Chính Thiên hai mắt lại mở ra, bàn tay như cũ đưa lên chụp lấy vô số mảnh vụn của hồn hoàn.



“A … Ta không cam lòng”



Vân Chính Thiên điên cuồng hò hét.



“Vù Vù” thanh âm xé gió đột nhiên một lần nữa xuất hiện. Thất Diện Kiếm trở về hình dạng ban đầu, lơ lững ở trước mặt Vân Chính Thiên.



Ngay lúc hắn nội tâm dằn xé đau đớn, thì bất ngờ một cái hồn hoàn khác từ dưới đất dâng lên huyễn hoặc trước mặt hắn.



Là màu tím hồn hoàn.



Vân Chính Thiên ngẩng đầu lên, lúc này hai mắt đã hoàn toàn dại ra, là cái gì nữa vậy, không lẽ … là hồn hoàn Thăng Linh. Không đúng phải gọi là Thăng Hồn.



Vạn năm trước Truyền Linh Tháp sáng tạo ra Thăng Linh Đài, hồn sư có thể tiến nhập vào thế giời này, thông qua săn giết hồn thú bên trong đó thu được linh khí, mà linh khí có tác dụng giúp cho hồn linh trực tiếp thăng linh.



Đó là dưới cơ sở hồn linh tình huống, còn Vân Chính Thiên ở đây là chân chính hồn hoàn, tất nhiên phải gọi là Thăng Hồn tình huống.



Vân Chính Thiên đệ nhất hồn hoàn thành công hấp thu.



Là một cái Thiên niên đệ nhất hồn hoàn.