Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 82 : Bao lão chỉ điểm (2)

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


“Tiểu quỷ ngươi thực sự khiến ta không hết ngạc nhiên a”



Dứt lời Bao Lão tâm niệm hơi động, lập tức một cái ấn phù hư huyễn mà ra, ấn phù này hình thù có chút kỳ dị, trên ấn thân không ngừng phát ra vô tận vòng sáng.



Mà ngay khi ấn phù kỳ lạ này xuất hiện, Băng Hỏa nguyên tố rung lên mãnh liệt, màu sắc lập tức ảm đạm đi đôi chút. Ấn phù bay lên chính giữa lồng giam, sau đó một màn kinh diễm diễn ra.



Lấy ấn phù làm trung tâm, Băng Hỏa hai đại nguyên tố lập tức bị hút vào, bên ngoài lồng giam xuất hiện nhiều đạo vòng sáng hồn lực bay lên.



Hưu!



Vân Chính Thiên mắt trợn trắng, hắn rõ ràng cảm nhận được Băng Hỏa Phong Ấn của mình trong nháy mắt bị trút xuống, mật độ liên kết nguyên tố bị phân rã ra, hoàn toàn không còn vững chắc nữa. Mà đối với loại lực hút này, hắn căn bản không có khả năng chống đỡ.



Bao Lão mỉm cười hồng thuận, ngay sau đó một quyền đánh ra, trong thiên địa phản phất có dấu hiệu vỡ nát. Một quyền đơn giản trực tiếp đem Băng Hỏa Phong Ấn đánh thành vô số đạo song sắc ánh sáng, một giây sau hoàn toàn tan đi trong không khí.



Băng Hỏa Phong Ấn hồn kỹ bị phá, Vân Chính Thiên thân hình bắn ngược ra phía sau, trên miệng xuất hiện một tia tơ máu. Hồn kỹ ngang nhiên bị đánh vỡ, bản thân hồn sư tất nhiên chịu một ít tải trọng.



Bao Lão từ đầu chí cuối đều chỉ đứng yên một chỗ, không hề nhúc nhích lấy một chút, Vân Chính Thiên tuy thế công mãnh liệt như vậy vẫn không làm lão có một chút khó khăn nào.



“Hắc hắc, có sao không đệ tử yêu dấu”



Bao Lão gương mặt thập phần đắc ý, lão già này tuổi không nhỏ nhưng lúc nào cũng có thể đùa giỡn được a. Vân Chính Thiên lắc đầu, sau đó đệ tam hồn hoàn lóe lên.



Quang Minh Thánh Kiếm hiện, khí tức quang minh nồng nặc tràn ra, đem một mảnh đồi này hoàn toàn bảo phủ bởi ánh sáng hoàng kim. Ngẩng mặt lên, hắn nói



“Đệ tử vẫn còn một kiếm nữa, mời sư phụ ngài thử qua”



Sự thể hiện của Vân Chính Thiên khiến Bao Lão không khỏi hoan hỷ, vốn dĩ chưởng khống hai đại nguyên tố đã là phi thường hiếm thấy, vậy mà Vân Chính Thiên trước mặt hắn lại chưởng khống tới ba loại nguyên tố, lại còn là quang minh nguyên tố a. Đối với tương lai trở thành một tên trấn ma hồn sư hoàn toàn không thành vấn đề.



Quang Minh Thánh Kiếm nặng nề cắm ở trên mặt đất, tỏa ra vô tận quang minh khí tức, Bao Lão nhìn thấy một kiếm này trong lòng khẽ run lên một chút.



“Thật là thuần khiết quang minh thuộc tính”
Thông hiểu vấn đề, Vân Chính Thiên bắt đầu nhập định suy tư. Nếu hấp thu một hồn thú thuộc nguyên tố có sẵn, sẽ có hai trường hợp xảy ra, đó là xuất hiện hồn kỹ tấn công hoặc hồn kỹ tăng phúc. Mà cho dù có xuất hiện loại nào thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến thực lực vốn có. Đây tuyệt đối là con đường đúng đắn nhất.



Sau này từ Hồn Đế trở lên thì lại lựa chọn nguyên tố khác mà hấp thu. Tin rằng lúc đó tinh thần lực của Vân Chính Thiên đã vô cùng đầy đủ. Bao Lão định hình con đường tu luyện của Vân Chính Thiên, chính là như vậy mà đi.



“Cảm tạ sư phụ thông não, đệ tử đã nắm rõ”



Vân Chính Thiên cung kính nói.



Bao Lão mỉm cười đáp “Ngươi hiểu là được, hôm nay tới đây thôi, trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai đại hội thi đấu vẫn tiếp tục a”



Vân Chính Thiên đứng dậy cúi đầu một cái dự định rời khỏi, thì hắn đột nhiên quay lại nói



“Sư phụ, trong thành đã có Tà hồn sư trà trộn vào, việc này ngài có biết”



Bao Lão vẫn vẻ mặt rạng rỡ, phất tay nói



“Chuyện này ngươi cứ thoải mái mà quyết định”



Dứt lời Bao Lão lặng yên tiêu thất. Vân Chính Thiên trong đáy mắt xuất hiện vệt mỉm cười, chủ ý của Bao Lão chính là muốn hắn tự lực cánh sinh, tự thân vận động giải quyết các vấn đề a.



“Ta sẽ không để ngài thất vọng“.



Trở về doanh trại thì đã là nữa đêm. Đồng bọn tất cả đều đã nhập định minh tưởng. Vân Chính Thiên cũng hơi bất ngờ, bọn này từ khi nào lại chăm chỉ như thế.



Vân Chính Thiên tốc độ tăng trưởng đột biến khiến đồng bọn bên cạnh cũng cảm thấy vô cùng áp lực, nếu tự thân không có gắng e rằng sẽ bị Vân Chính Thiên càng ngày bỏ càng xa. Mà mỗi người bọn hắn ai ai cũng một đời tuổi trẻ, tâm lý háo thắng không thể che dấu được.



Ngồi lên trên giường, Vân Chính Thiên thả lỏng tâm tình, dần dần chìm vào trong minh tưởng. Kết thúc một ngày dài đằng đẳng, ngày mai lại có rất nhiều việc phải làm.



...............