Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 89 : Đàm phán

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Sắc trời đã bắt đầu tối. Trên đường vắng chỉ còn hai đạo thiếu niên thân ảnh, một người vóc dáng cao lớn, đầu tóc đen rối dài tới vai, trên người lôi quang khí tức ẩn ẩn hiện hiện. Người còn lại thể trạng có nhỏ hơn một chút, hắn một đầu tóc trắng xóa dài tới lưng, theo gió khẽ khinh động, nhìn qua cực kỳ mê người.



Vân Chính Thiên cùng Lương Thế Nhân đang đi tìm sự liên hệ với Tà hồn sư, để biết được vị trí bọn chúng muốn tiến hành giao dịch. Đêm nay, bọn họ thực sự muốn hành động a.



Khí trời đêm nay đặc biệt lạnh, gió thổi xuyên qua lớp áo mỏng khiến người dân không thể nán lại ngoài đường quá lâu. Bọn họ đều lựa chọn trở về nhà nghỉ ngơi sớm để ngày mai còn tiếp tục theo dõi Đơn đấu hạng mục lựa chọn ra mười sáu cường.



Cho nên đêm nay, đường phố vắng tanh kèm theo gió lạnh rít lên từng cơn, cảnh vật nhìn có vẻ thê lương vô cùng.



Vân Chính Thiên dừng bước tại vị trí lần trước tiếp xúc với thanh âm của Tinh Xà, hắn cất tiếng gọi.



“Ta có thông tin muốn báo cho các ngươi”



Hưu!



Một đoàn không khí lạnh lại thổi qua, mùi máu tanh nồng nặc lại trổi dậy, đúng như mùi vị mà lần trước thu hút Vân Chính Thiên đi theo. Đó là mùi vị của sự chết chóc, đại biểu cho sự xuất hiện của những kẻ đọa lạc, Tà hồn sư.



Vân Chính Thiên cùng Lương Thế Nhân nín thở chờ đợi, không lâu sau có một thanh âm vang vọng.



“Thằng nhóc kế bên ngươi là ai, ngươi lại đem chuyện này đi kể với người khác, có phải khinh thường Tà hồn sư bọn ta không dám giết cha mẹ ngươi hay không”



Vân Chính Thiên hơi kinh ngạc một chút, bởi vì thanh âm già nua này không phải của Tinh Xà, là một người hắn hoàn toàn không biết.



Hắn khẽ chấp tay nói



“Tiền bối, nhiệm vụ ngài giao cho vãn bội thực sự khó khăn, ta phải tìm thêm người giúp mới có thể hoàn thành được trong thời gian ngắn này, bất quá may mắn không làm nhục mệnh, tấm bản đồ hiện đã có trong tay ta”


“Lấy thân phận của Tà hồn sư ra bảo đảm, tuyệt đối không có giá trị nha”



Đám Tà hồn sư đứng xung quanh nghe vậy trợn trắng hai mắt nhao nhao chửi bới, Lão Tà lập tức quát lên.



“Các ngươi im lặng cho ta. Vân Chính Thiên, ngươi là một tên tiểu tử vô tri đến mức không biết bản thân mình đang rơi vào tình huống như thế nào à, bọn ta có thể ra tay đánh chết ngươi sau đó cướp tấm bản đồ đi cũng được vậy, căn bản ngươi không có tư cách cùng bọn ta đàm phán”



Lương Thế Nhân bên cạnh nghe vậy tâm tình có hơi khẩn trương một chút, bất quá Vân Chính Thiên đưa tay lên ngăn cản lại, hướng Lão Tà nói



“Bọn ta đúng là đang trong tình thế nguy hiểm. Nhưng ngươi thực sự tin là ta cứ như vậy mà đem bản đồ giao cho lũ Tà hồn sư các ngươi hay sao ? Trước khi đến đây ta đã làm một chút thủ đoạn lên tấm bản đồ này, chỉ cần ta muốn lập tức tấm bản đồ sẽ chìm vào biển lửa, lúc đó các ngươi có giết ta thì cũng vô dụng rồi”



Lão Tà ba người nghe Vân Chính Thiên nói vậy trong lòng vô cùng kinh ngạc, tên tiểu tử này thủ đoạn thật khồng tầm thường, hắn có thật mới mười một, mười hai tuổi hay không mà lại tính toán cẩn thận như thế.



Vân Chính Thiên vừa nói ra thủ đoạn thực ra chỉ dùng miệng lưỡi mà thôi, hắn nào có khả năng làm ra thủ đoạn phòng hộ cao cường như vậy. Cũng chính điều này làm cán cân đàm phán của hai bên trở về tình trạng cân bằng.



“Vân Chính Thiên, nếu như một lát bọn ta thả người, ngươi lại giở trò không hủy đi cái phong ấn trên đó thì ta làm sao ăn nói với mọi người đây”



Lão Tà trầm ngâm một lát rồi lại nói. Bởi vì tấm bản đồ này quá mức trân quí, vạn nhất để một chút tổn thương thôi cũng đủ khiến Lão Tà hắn trả bằng cả mạng sống. Cho nên hắn bắt buộc phải xuống nước với tên tiểu tử này một chút.



“Ngươi cứ yên tâm, cho dù ta có làm thủ đoạn nào đi chăng nữa, một khi tấm bản đồ rơi vào tay các ngươi, ta không tin với tu vi các ngươi cao như vậy vẫn không thể hóa giải được ngay lập tức”



Vân Chính Thiên cười cười nói, thấy nét mặt của Lão Tà hơi giãn ra đôi chút, hắn lại nghiêm giọng quát lên



“Bây giờ mau thả cha mẹ của ta, còn không các ngươi tạm biệt tấm bản đồ đi”