Kiếp Này Đã Định - Phiến Lạc

Chương 56 :

Ngày đăng: 14:32 18/04/20


Nghe được đoạn trò chuyện của Liễu đại ca và Tiểu Thanh, ta cũng trở nên lo lắng, nhưng mà không phải là lo Tô đại ca tự sát, dù sao hắn có tự sát cũng không chết được, thế nhưng hắn rõ ràng là rất thương tâm, bề ngoài lại giống như không có việc gì, thật sự là rất cổ quái.



Buổi chiều ta và Tô đại ca cùng nhau chỉnh lý sổ sách, hắn làm rất chuyên chú, cũng rất cẩn thận, hoàn toàn không nhìn ra có chỗ nào là bi thương vì tình, chỉ là thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn chằm chằm một chỗ, giống như đăm chiêu rất lâu.



Giờ cơm tối, Tô đại ca dùng cơm một mình trong phòng, hắn nói một người ăn rất tịch mịch, muốn ta ăn cùng, kết quả hắn chẳng ăn bao nhiêu, ta ngược lại cơm no rượu say, không có biện pháp, ăn ngon là ham mê duy nhất của ta rồi, có muốn sửa cũng sửa không được.



Có điều để không bị nghi ngờ, mấy món điểm tâm đặt ở trước mặt ta đều không dám động đũa, rượu ngon lại càng không dám uống, nhìn Tô đại ca ở bên cạnh tự rót tự uống, ta thèm đến mức liên tục nuốt nước bọt.



Sau khi ăn xong Tô đại ca lại muốn ta hầu hạ hắn tắm rửa, thấy hắn ở ngay trước mặt ta mà thản nhiên cởi sạch quần áo, ta đột nhiên đỏ mặt, đem y phục tắm rửa khoát lên bình phong, định đi ra ngoài, Tô đại ca lại gọi ta dừng lại.



“Tiểu Thi, chà lưng giúp ta.”



Chủ tử sai bảo đương nhiên không thể chối từ, ta vâng dạ, tiến lên cầm lấy khăn lông giúp Tô đại ca chà xát sau lưng.



Da thịt Tô đại ca trắng nõn không tì vết, dưới hơi nước mờ mịt phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt, nhìn thân thể rắn chắc tráng kiện, ta khẽ liếm môi.



Mỹ nam nhập dục đồ nha, nhìn nữa nhất định sẽ chảy máu mũi.



Vì miễn cho chuyện xấu hổ xảy ra, ta vội vàng đánh trống lảng.



“Công tử, ngài thật sự muốn thành thân với một bộ quần áo sao?”



Thân thể Tô đại ca cứng đờ, hắn lập tức hỏi: “Ngươi cũng thấy rất kỳ quái phải không?”



“Ta không hiểu chuyện gì cả, nhưng mà ta biết chuyện công tử làm nhất định là đúng.”



“Vậy sao? Mọi người nhìn ta giống như nhìn người điên, mà cũng có thể là ta điên thật rồi, bởi vì ta tin rằng Tiểu Lục nhất định còn sống, có lẽ là ở một nơi rất xa, cũng có thể là ở ngay bên cạnh ta…”



Lạch cạch…




Thò tay vào trong ngực, vuốt ve vòng vàng Tô đại ca đưa cho ta, vốn định trước khi tan biến sẽ trả lại cho Tô đại ca, nhưng mà nghĩ lại, hay là thôi đi, hy vọng Tô đại ca sau khi bái đường xong sẽ trút được tâm sự, nhanh chóng quên đi một đoạn quá khứ không vui này, tín vật đính ước đã trả lại cho ta, chỉ sợ cũng là định mệnh đã định ta và Tô đại ca đã hết duyên nợ với nhau rồi.



Ta rời giường đứng dậy rửa mặt, định đi tìm Tô đại ca, ai biết vừa mới ra hành lang, đã thấy Huỳnh Tuyết đi tới trước mặt ta, nói: “Tô đại ca bảo ta nói với ngươi, ngày hôm nay không được đi đâu, ngoan ngoãn ở yên trong phòng chờ hắn về.”



“Tại sao?”



“Ta cũng muốn biết tại sao đây.”



Thấy tâm trạng của Huỳnh Tuyết rõ ràng là không tốt, ta rất sáng suốt không có hỏi lại nữa.



“Vậy Tô đại ca đi đâu?”



“Không biết, chỉ nói một câu liền đi ra, có thể là đến tú phường rồi.”



Vốn đang định tìm một lý do để Tô đại ca mang ta đi cưỡi ngựa đạp thanh, ai biết câu đầu tiên của hắn đã nhốt ta ở trong phòng.



Cúi đầu ỉu xìu quay về phòng, một ngày cuối cùng lại không thể ở bên cạnh Tô đại ca khiến ta rất ủ rũ.



Nhàn rỗi không biết làm gì, ta liền quén dọn khắp lượt thư phòng, dược thất của Tô đại ca, lại đem đồ đạc thường dùng của hắn ra lau chùi sạch sẽ, sau đó ngồi xuống trước bàn, tay chống má bắt đầu ngẩn người.



[1]醋鱼(thố ngư): Tây hồ thố ngư là món ăn truyền thống nổi tiếng của Chiết Giang Hàng Châu. Món ăn này lấy cá côn của Tây hồ làm nguyên liệu, trước khi chế biến phải bỏ đói cá hai ngày, để cá bài tiết sạch tạp vật, vị bùn đất, chế biến thì yêu cầu lửa rất nghiêm ngặt, cá chín rưới lên xốt chua ngọt(xem hình)



[2]醉蟹(tuý giải): cua hấp rượu, (cứ thấy công thức nấu ăn là mình váng đầu hoa mắt, nàng nào có tâm hồn ăn uống thì chịu khó vào đây xem nhé)



[3] Hữu kinh vô hiểm: có bất ngờ nhưng không nguy hiểm



Kiếp này đã định