Kiều Kiều Sư Nương
Chương 112 : Ngọc Thanh mẫu nữ
Ngày đăng: 17:59 30/04/20
Khi La Ngọc Thanh tỉnh lại thì đã là buổi sáng ngày thứ hai, nàng mở mắt ra thì thấy Bạch Lăng đang hầu hạ Lăng Phong sửa sang mặc lại quần áo.
Lăng Phong tuy không quay đầu lại nhìn nàng, nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được nàng đã thức giấc, mỉm cười nói:
- Nương tử, nàng tỉnh rồi a?"
La Ngọc Thanh hiểu rõ ván đã đóng thuyền, cũng không đặc biệt kháng cự Lăng Phong, ngược lại căn bản giữa mình và Liễu Nhất Đao không hề có tình cảm, bởi vậy cũng chưa có gì áy náy, hơn nữa mình đã truyền thụ kiếm pháp cho hắn, chịu nhiều cực khổ, coi như đã tận tình tận nghĩa với Liễu gia rồi. Càng huống chi mình đang thay mặt Liễu gia tiếp nhận "trừng phạt", làm sao mà có tội được. Mà trong tư tưởng của La Ngọc Thanh, còn có Tiêu Dao vương, điều này đối với nàng mà nói, còn có nhiều nghi hoặc. Vì vậy nàng nhịn không được, hỏi:
- Ngươi.....Ngươi là đệ tử phái Tiêu Dao?"
Lăng Phong bảo Bạch Lăng ly khai, ngồi xuống mỉm cười nói:
- Nàng đã quên rồi sao, tối qua ta bảo nàng gọi ta là gì?"
- Điều này...."
- Chẳng lẽ nàng đã hối hận?" Lăng Phong đứng thẳng, nhàn nhạt nói.
- Xin lỗi, tướng công, là thiếp sai rồi." La Ngọc Thanh cúi đầu nói.
Lăng Phong nhìn La Ngọc Thanh, nói:
- Trước khi ta nói hết thảy cho nàng, hãy trả lời ta trước, nàng và Tiêu Dao vương có phải đã từng có một đoạn bí mật không thể nói ra?"
- A?!" La Ngọc Thanh kinh ngạc không thôi, nhìn Lăng Phong, nói:
- Tướng công, chàng......chàng như thế nào lại biết?"
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Nàng bây giờ là nương tử của ta, không phải phu nhân của Liễu Nhất Đao, Liễu Thi Vân với nàng chỉ như tỷ muội, cho nên tỷ muội cùng thờ một chồng là chuyện rất bình thường. Ta còn có thể nói nàng biết, tại Hoa Sơn, sư nương ta Bạch Quân Nghi và sư muội Lục Phỉ Nhi đều là nương tử của ta, quan hệ của các nàng ấy so với Liễu Thi Vân càng thêm thân mật...., còn có cha ta đã để thiếp của người cải giá lấy ta, nàng hiểu được tình cảnh của nàng so với các nàng ấy còn tốt hơn a?"
- Điều này.... là thực ư?" La Ngọc Thanh không thể tin nổi, nhìn Lăng Phong, nàng biết mình không thể thay đổi được quyết định của hắn, nàng thầm nghĩ đâu sẽ là lối thoát cho mình, bởi vì nàng còn muốn đối mặt với cuộc đời. Nếu những lời của Lăng Phong là sự thật, vậy nàng thật không có gì phải lo lắng nữa.
Lăng Phong mỉm cười nói:
- Nào, rời giường theo ta đi ăn sáng thôi, khi nàng nhìn thấy kế mẫu của ta, nàng sẽ hiểu tất cả."
Lăng Phong đứng lên, La Ngọc Thanh đang muốn đứng dậy tới hầu hạ hắn, nhưng từ hạ thân lại truyền đến một trận đau đớn, lúc này nàng mới phát hiện ra, bởi vì ngày hôm qua điên cuồng quá độ, bị chút thương tổn, đau đớn vô cùng. Vừa nghĩ đến biểu hiện của mình tối hôm qua, mặt nàng không khỏi một mảng đỏ hồng, cố gắng gượng dậy, dù sao thì nàng cũng là một phụ nữ đoan chính.
Thấy thần sắc của nàng như vậy, Lăng Phong không khỏi thấy yêu thích, sáng sớm vốn là dương khí đại thịnh, Lăng Phong nhìn thấy La Ngọc Thanh như thế, rất muốn chiếm chút tiện nghi, nhưng lại thấy La Ngọc Thanh bộ dáng như không chịu nổi, cũng cố hết sức khắc chế bản thân, không cho tiểu JJ bành trướng lên.
- Nào, ta tới hầu hạ nàng mặc quần áo a!" Lăng Phong nói, lấy cho La Ngọc Thanh một bộ quần áo mới.
- Điều này.....Sao có thể được?" La Ngọc Thanh có chút ngượng ngùng nói.
Lăng Phong ôm lấy nàng, nói:
- Sao lại không chứ, nàng là nương tử của ta, ta vì nàng mà phục vụ, là một việc thiên kinh địa nghĩa a."
La Ngọc Thanh ôn nhu hưởng thụ sự hầu hạ của chàng, trong nháy mắt, nước mắt đã tí tách rơi xuống, thật là hương diễm động lòng người.