Kiều Kiều Sư Nương

Chương 15 : Sư nương nhu tình

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


- Sư nương làm sao lại trở thành lão thái bà, người thoạt nhìn chỉ như là tỷ tỷ của sư tỷ thôi." Lăng Phong rất thành thật nói:

- Hơn nửa, người phong tình thành thục, các sư tỷ không cách nào bằng được, con nghĩ, người nhất định là có bí quyết gìn giữ sắc đẹp nào đó."

Sư nương cười cười, nói:

- Phong nhi, ngươi là một tiểu hài tử, không nên đối với ta nói lời khinh bạc như thế. Lời này ngươi nên để dành nói với Tạ sư tỷ của ngươi thì hơn."

Lăng Phong trân trân nhìn sư nương, hỏi:

- Sư nương, người cũng biết con thích Tạ sư tỷ sao?"

Sư nương đáp:

- Ta đâu phải kẻ ngốc, đương nhiên là nhìn ra được."

Lăng Phong mạnh dạn hỏi:

- Nếu con muốn cưới Tạ sư tỷ làm vợ, người sẽ đồng ý chứ?"

Sư nương mỉm cười nói:

- Chỉ cần là các ngươi tự nguyện, thân là trưởng bối, ta nhất định sẽ ủng hộ."

Lăng phong cao hứng nói:

- Sư nương, người thật là tốt."

- Nghe ngươi nói như vậy, nếu ta không đồng ý thì sẽ thành người xấu sao?!" Sư nương cố ý nghiêm mặt hỏi.

Lăng Phong vội vàng lắc đầu đáp:

- Sư nương, con không phải là ý này, người biết mà. Sư nương trong lòng con vĩnh viễn là người tốt, thực đó."

Sư nương khúc khích cười, dáng vẻ quả thực là nghi thái vạn thiên:

- Nói ngươi là tiểu hài tử, quả thực một điểm cũng không có sai. Bất quá Tạ sư tỷ của ngươi xuất sắc như vậy, rất nhiều đệ tử khác đều thích nàng, hơn nữa Hoa sơn phái còn có quy củ, nếu nhiều đệ tử cùng yêu thích một người, thì sẽ tiến hành luận võ quyết đấu. Nghe nói, nhị sư huynh của ngươi đối với Tạ Lâm Lan cũng có ý tứ, cho nên việc chung thân đại sự của ngươi, không thể nói là một mình ta quyết định được.

Lăng Phong thở dài, nói:

- Sư nương người nói như vậy, rõ ràng là muốn cho con biết cơ hội của con thật sự là rất mong manh."

Sư nương nhìn Lăng Phong, nói:
Có lẽ do kích động quá mức, Lăng Phong nắm chặt tay sư nương, tàn nhẫn thân một chút, hoan hô nói:

- Sư nương, ngươi đối với ta thật tốt. Ta sau này ta coi người là mẹ ruột của ta."

Sư nương bị nắm chặt bàn tay làm nàng căng thẳng phát sốt, phải biết rằng nàng sống lớn như vậy, ngoại trừ cùng lão công thân mật ra thì chưa từng cùng nam nhân thân cận qua như vậy, phương tâm không khỏi rối loạn. Nàng vội mắng:

- Phong nhi, đừng có không biết lớn nhỏ. Nhìn ngươi làm ra hình dáng thế này, đúng là một đại sắc lang. Ta thực sự có chút không dám đem Lâm Lan gả cho ngươi đây."

Lăng Phong cười hắc hắc, nói:

- Sư nương, ngươi không biết thôi, con người của con rất hảo à. Người ta đối tốt với con, con cũng sẽ đối với người ta rất tốt."

Sư nương nghiêng đôi mắt đẹp, hừ nói:

- Tiểu hoạt đầu, ít tự biên tự diễn đi.

Ta còn không biết lòng dạ nam nhân các ngươi, đều là ngoài miệng nói một đằng, sau lưng lại làm một nẻo. Không biết có bao nhiêu nữ nhân đều nói, si tâm nữ tử phụ lòng hán à (nữ tử quá si tâm sẽ dễ bị phụ rẫy)."

Lăng Phong đứng lên, vỗ vỗ bộ ngực của mình, dõng dạc nói:

- Sư nương, người nói chính là bọn họ, không thể là Lăng Phong này. Ta Lăng Phong có thể là háo sắc, nhưng ta rất có trách nhiệm với nữ nhân của mình."

Sư nương ừm, nói:

- Được rồi, Phong nhi, chúng ta phải cưỡi con Khán Xướng Bổn, đi tới nhìn cho rõ. Nếu để cho ta phát hiện ngươi cùng lũ xú nam nhân giống nhau không có lương tâm, sư nương ta nhất định tự tay đem đầu ngươi cắt xuống."

Lăng Phong hì hì cười nói:

- Chuyện như vậy sẽ không bao giờ phát sinh. Cho nên sư nương hay là dùng khí lực cho việc khác đi."

Sư nương không ngờ Lăng Phong lại là người hoạt bát như vậy, tâm tình cũng là vô cùng tốt, phảng phất áp lực cùng buồn rầu nhiều năm tích tụ đều bị gió thổi tan. Trong cơ thể của nàng, giống như đã lâu không có thoải mái khoái trá như vậy.

Sư nương nhìn Lăng Phong mà cảm thấy như nhìn hài tử của mình. Nàng bắt đầu quan tâm sâu sắc đến hắn. Nàng mỉm cười, lại hỏi chuyện gia đình hắn, điều này làm cho Lăng Phong càng thêm cảm thấy thân thiết.

Bắt gặp Lăng Phong xuất thân từ gia đình giàu có, hôm nay đã phơi nắng ngăm đen, sư nương trong lòng cũng rất vừa lòng, cho rằng đứa nhỏ này có cố gắng có chí khí, có dũng tâm cố gắng.

Nàng lại không biết trong tâm lý Lăng Phong sớm đã tính toán như thế nào từng bước đi một để cho sư nương thích mình, sau đó thân tâm hoàn toàn tiếp thu hắn là người yêu của nàng. Có lẽ đây mới là mục Tiêu lớn nhất Lăng Phong hắn đến Hoa Sơn, đây mới thật sự là hào quang vinh dự, khoái lạc mà hắn muốn có.