Kiều Kiều Sư Nương

Chương 29 : Sư tỷ xuân tình

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


Lăng Phong đang rầu rĩ cảm thán, đột nhiên nghe được từ sơn đạo lên núi tiếng gọi của Lục Phi Nhi:

- Tiểu phong tử, tiểu phong tử…"

Ngày thường cùng nhau luyện tập, so bối phận thì Lăng Phong nhỏ hơn Lục Phi Nhi, Lục Phi Nhi là người tính tình thẳng thắn, khó lắm mới có được một người sư đệ nhỏ hơn mình, cho nên khắp nơi đều muốn bảo vệ địa vị sư tỷ của nàng, vì thế mới kêu Lăng phong là "Tiểu phong tử".

Lăng Phong thấy Lục Phi Nhi đáng yêu, hai người lại hợp tính, cũng không cùng nàng so đo, chỉ nói rằng, khi nào có riêng hai người mới được kêu như vậy.

- Tiểu sư tỷ?!" Lăng Phong vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vội chạy ra vách đá, hoàn toàn không để ý tới mưa xối xuống người, chỉ thấy Lục Phi Nhi cầm một cây dù đã bị gió thổi rách nát, đang lần từng bước trên sơn đạo trơn trượt hướng lên đỉnh núi.

Lăng Phong vội vàng chạy đến đón, đưa tay kéo lấy Lục Phi Nhi đang lảo đảo trong mưa, sau đó bế nàng tiến lên đỉnh núi. Chỉ thấy Lục Phi Nhi toàn thân đầy nước mưa, y phục ướt đẫm, dính cả vào người, lộ ra vóc dáng lung linh như ngọc, không ngờ một nữ tử chưa đầy mười bốn tuổi như nàng, lại có thể phát triển nhanh như thế. Nhưng Lăng Phong càng thêm lo lắng chính là, phía trái trên trán nàng còn sưng lên một cục to, giống như quả trứng gà, máu tươi vẫn còn đang rỉ ra.

Lăng Phong nói:

- Tiểu sư tỷ…tỷ…tỷ không sao chứ?"

Lục Phi Nhi chiếc miệng nhỏ nhắn như mếu, đột nhiên bật khóc, nói:

- Trời mưa đường trơn…ta bị té, làm rớt giỏ cơm xuống núi rồi, tiểu phong tử, ngươi…ngươi hôm nay phải chịu đói…"

Lăng Phong vừa cảm kích lại vừa thương xót, kéo ống tay áo nhẹ nhàng lau vết thương cho nàng, ôn nhu nói:

- Tiểu sư tỷ, sơn đạo trơn như vậy, tỷ thật sự không nên lên núi."

Lục Phi Nhi nói:

- Hôm nay mưa to, bá bá câm không thể đưa cơm cho ngươi, ta lo ngươi không có cơm ăn, hơn nữa…hơn nữa, đã ba ngày rồi, ta cũng muốn gặp ngươi."

Lăng Phong nói:

- Trời mưa nguy hiểm, ta không ăn một hai bữa cũng đâu có việc gì, nhưng nếu tỷ chẳng may rơi xuống sơn cốc, ta làm sao ăn nói với sư phụ, sư nương?"
- Sư tỷ, tỷ thật đẹp, ta nhất thời không kìm chế được."

Nghe hắn giải thích như thế, Lục Phi Nhi vừa mừng lại vừa lo, mừng là có người mê luyến mình như vậy, lại còn mạnh dạnh biểu lộ, điểm này Vương Bỉnh Hạo thật không thể bì được, kỳ thật ít nam nhân chung tình, là do thiếu nữ kém hoài xuân, đối với những người dám bày tỏ, sẽ luôn đạt được tiên cơ.

Lục Phi Nhi nghe xong trong lòng một trận vui sướng, lập tức xoay người lại, hỏi:

- Ngươi, ngươi thấy ta rất đẹp sao?"

Lăng Phong không chút nghĩ ngợi, gật đầu đáp:

- Ừm, sư tỷ, tỷ là nữ nhân đẹp nhất mà ta thấy, tỷ không biết đó thôi, tỷ rất mê người, giống như là tiên tử vậy."

- Nói bậy, Tam sư tỷ so với ta rõ ràng đẹp hơn nhiều…" Lục Phi Nhi ra vẻ hoài nghi lời Lăng Phong, bộ dáng khinh thường nói.

Lăng Phong giải thích:

- Nhưng ta xem ra, Tam sư tỷ ngoại trừ so với tỷ lớn hơn một chút, cũng không có chỗ nào đặc biệt. Giả dĩ ngày sau, tiểu sư tỷ người nhất định là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, điểm này ta tuyệt đối không hoài nghi, tỷ là nữ nhi của sư nương, đó cũng là di truyền."

Lời này mặc dù có chút khoa trương, thế nhưng Lục Phi Nhi nghe được lại chính là lời thành tâm khen ngợi. Hơn nữa, mẫu thân của nàng thực sự chính là võ lâm đệ nhất mỹ nhân, nếu như sau này mình có thể kế thừa mẫu thân, đó cũng là điều rất tự nhiên. Từ trước tới nay, đây là lần đầu tiên nàng được một nam nhân ca ngợi như thế, nhất thời trong lòng ngây ngất, cả người đều bay bổng, bồng bềnh như trên mây vậy.

Lục Phi Nhi trong lòng ngọt ngào vốn muốn nói vài lời khuyên giải Lăng Phong, thế nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn hắn, thấy bộ mặt hắn đúng là dâm tà. Chỉ thấy lúc này hắn hai mắt mở to, chằm chằm nhìn vào ngực nàng, ánh mắt vô cùng nóng bỏng, như thiêu như đốt, nước miếng cuần cuận chảy xuống không dứt. Lục Phi Nhi có thể dám chắc, nếu ánh mắt có thể hóa thành động tác, lúc này mình sợ rằng đã bị Lăng Phong xâm phạm trăm ngàn thứ rồi…"

Lục Phi Nhi đối với Lăng phong vốn là có ấn tượng tốt, chỉ là vừa nhìn thấy biểu hiện sắc lang của hắn, tất cả đều biến mất không còn chút nào, nàng đang muốn tức giận, lại thấy Lăng Phong hành động tà ác tiến thêm một bước .

Đại sắc lang, cuối cùng cũng lộ ra chân diện thực, mà đối với Lục Phi Nhi thuần khiết như cừu non này, thật như tiếng sấm giữa đêm, nhất định là rất khó phai nhòa khỏi trí nhớ…