Kiều Kiều Sư Nương

Chương 62 : Sư nương - Song tu

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Lăng Phong chậm rãi áp lên tấm thân mềm mại của sư nương, mông tiến nhập vào giữa hai chân nàng, sư nương gương mặt ửng hồng, cả người kích động rung lên, Lăng Phong tách hai chân nàng ra, hạ thân trầm xuống một cái, đã tiến vào trong cơ thể ấm áp trơn láng của nàng. Sư nương trong họng "ô" một tiếng eo nhỏ nhắn nẩy lên một chút. Lăng Phong tiến tới tận cùng, rồi nhấc nàng lên trên người.

Sư nương thần thái kiều mị, thẹn thùng nhắm chặt mắt lại. Lăng Phong ôm cái eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng, hạ thân chậm rãi vận động ra vào, đôi mi thanh tú của nàng nhíu chặt, dùng sức nắm chặt tấm khăn trải giường, Lăng Phong chậm rãi dùng phương pháp "chín nông một sâu" (cửu thiển nhất thâm), không vào hẳn cũng không ra hẳn thiêu đậu nàng, sư nương không ngừng xuất thủy, nàng nhịn không được dần dần tiến tới sáng khoái, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên kiều mị.

Da thịt trên người sư nương dần chuyển sang màu phấn hồng, mồ hôi chảy ra ròng ròng, eo nhỏ nhắn vặn vẹo, ngọc đồn nâng lên nghênh hợp động tác của Lăng Phong, Lăng Phong chuyển ra đến ngoài cửa động trêu đùa mật thần mà bạng châu, sư nương khẽ nhíu mày, vẻ mặt lo lắng đến phát điên, rốt cuộc nhịn không được phải mở mắt ra, dùng sức nắm lấy cánh tay Lăng Phong run giọng nói:

- Đừng, đừng thiêu đậu ta nữa…" Móng tay dài cắm sâu vào cánh tay, Lăng Phong cảm thấy một cỗ khoái ý, một loại khoái cảm chinh phục, toàn thân áp lên thân thể mềm mại của nàng, chậm rãi đâm tới nhụy hoa. Nàng gắt gao ôm lấy Lăng Phong, ngọc đồn không ngừng vặn vẹo, thôn hộc, phương thảo ấm áp rậm rạp tại tiểu phúc ma sát với Lăng Phong, vô cùng thoải mái.

Lăng Phong rất có tiết tấu, làm cho sư nương phát ra thanh âm rên rỉ vui mừng từ tận đáy lòng, song thối thon dài kẹp chặt lấy eo của Lăng Phong, Lăng Phong ra sức vuốt ve bộ ngực sữa của nàng, một mặt dùng lực vận động eo dùng sức ra vào, cứ như vậy mấy lần thì cả người nàng liền cứng ngắc, mật hồ ấm áp bạo mãn chợt co lại, một trận khoái cảm yếu ớt, tiếp đó một cỗ hoa mật nóng bỏng phun mạnh ra ngoài.

Lăng Phong không khỏi mạnh mẽ ra vào mấy lần nữa, khoái cảm sướng khoái trực tiếp đánh vào tinh quan đến tê dại, dường như nhịn không được sẽ cuồng xạ ra, Lăng Phong vội vàng tăng tốc độ, khó khăn lắm mới kìm cương bên vực được, cả người run nhè nhẹ, cẩn thận thưởng thức tư vị chưa bao giờ có này, sư nương cũng ngừng run rẩy, đại thối mượt mà trên eo Lăng Phong vô lực trượt xuống, thân thể xụi lơ thở dốc dồn dập, thần sắc vô cùng sướng khoái và thoả mãn. Lăng phong trong lòng đại đãng, ôn nhu vuốt ve nàng, hưởng thụ dư vận cao triều qua đi.

Chỉ sau chốc lát sư nương đã hồi phục tinh thần, phát giác Lăng Phong vẫn còn lớn và cứng như thường, thẹn thùng nói:

- Ngươi…"

Lăng Phong cúi người tới gần tai nàng, cười nói:

- Ta như thế nào??"

Sư nương hai gò má đỏ bừng, nói nhanh:

- Ngươi như thế nào còn cứng như thế…"

Lăng Phong cười nói:

- Ý của nương tử là tướng công ta rất lợi hại sao?"

Sư nương thần sắc thẹn thùng, mặt ngày càng đỏ hơn, bĩu môi nói:

- Đều là do Lâm Lan các nàng dạy hư ngươi!!"

Lăng Phong cười nói:

- Nguyên lai nàng đã biết, kỳ thật đâu chỉ Lâm Lan, còn có Phi Nhi, Linh Nhi, nàng là người thứ tư, bất quá sau này nàng là tỷ tỷ của các nàng ấy."

Sư nương thần sắc có chút khinh thường, thuỷ chung vẫn không công nhận danh xưng "nương tử", Lăng Phong tự nhiên hiểu được tâm ý của nàng, chậm rãi nhúc nhích hạ thân. Nàng e thẹn nói:
Sư nương thẹn thùng nói:

- Không biết xấu hổ, ta so với chàng lớn hơn, có thể làm mẹ chàng, thế mà còn gọi người ta là bảo bối." Rồi dừng lại không nói nữa, dù sao thì chẳng có nữ nhân nào nguyện ý nói mình già cả.

Lăng Phong tò mò đánh giá nàng, ôn nhu nói:

- Ta không quan tâm nàng lớn hơn ta bao nhiêu tuổi, nàng là nương tử của ta, đương nhiên tướng công là lớn nhất, nàng vĩnh viễn là tâm can bảo bối của ta."

Sư nương im lặng hồi lâu, một lúc sau lại buồn bã nói:

- Ta dù sao cũng đã già rồi, qua hai năm nữa chàng sẽ không còn để ý tới ta nữa đâu!"

Lăng Phong nghĩ thầm nguyên lai là nàng lo lắng vấn đề này, không khỏi vui mừng, một mặt vuốt ve thân thể nàng, cười nói:

- Nàng già chỗ nào chứ, tướng mạo cùng thân thể của nàng chỉ như nũ nhân hai lăm hai sáu tuổi mà thôi, so với Lâm Lan, Linh Nhi lại càng thành thục đầy đặn, càng hấp dẫn hơn."

Sư nương vẫn buồn bã không nói, Lăng Phong ghé vào tai nàng nói:

- Ta quên không nói cho nàng biết, trong Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh có phương pháp "Trụ Nhan thuật", chẳng những bảo trì cho nữ nhân trăm tuổi giống như thiếu nữ đôi mươi, mà còn có thể gia tăng công lực, nhất cử đa tiện!"

- Trăm tuổi vẫn trẻ đẹp như tuổi đôi mươi!? Vậy… vậy không phải là yêu quái sao?" Sư nương không khỏi kinh ngạc nói.

- Là yêu tinh, yêu tinh xinh đẹp, chẳng lẽ nàng không thích sao?" Lăng Phong trong lòng mừng rỡ, biết nàng rốt cuộc đã khuất phục hắn rồi, lấy tay kẽ lướt qua giữa song thối nàng, sư nương quả nhiên không có phản kháng, chỉ kẽ run rẩy, đôi tai đỏ ửng, mị nhãn mê ly, Lăng Phong cười nói:

- Bây giờ ta truyền cho nàng Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, sau này nàng cùng với ta, âm dương hỗ bổ song tu, tin tưởng thành tựu nhất định phải trên Lâm Lan các nàng ấy, nói không chừng chúng ta sẽ trở thành "thần tiên quyến lữ" khiến mọi người trong võ lâm đều phải ngưỡng mộ. Mới nghe đã thiệt là vui sướng…" nói xong liền truyền thụ cho sư nương Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh:

- Phàm nhân chi sở dĩ suy vi giả, giai thương vu âm dương giao tiếp chi đạo nhĩ. Ngự địch, đương thị địch như ngõa thạch, tự thị như kim ngọc, nhược kỳ tinh động, đương tật khứ kỳ hương. Ngự nữ đương như hủ tác ngự bôn mã, như lâm thâm khanh hạ hữu nhận, khủng trụy kỳ trung. Nhược năng ái tinh, mệnh diệc bất cùng dã… như thị thực khoảnh, từ từ nội nhập. Vật diêu động chi, từ xuất canh nhập, trừ bách bệnh… nam nữ bách bệnh tiêu diệt. Thiển thứ cầm huyền, nhập tam thốn bán, đương bế khẩu thứ chi, nhất nhị tam tứ ngũ lục thất bát cửu, nhân thâm chi, chí côn thạch bàng vãng lai, khẩu đương phụ nhân khẩu nhi hấp khí, hành cửu cửu chi đạo cật, nãi như thử…"

(Dịch nghĩa:Con người ta sở dĩ suy bại, đều là vì ngươi làm tổn hại đến đạo âm dương giao tiếp. Lúc ngăn địch, phải coi địch tựa sỏi đá, coi mình tựa vàng ngọc. Chuyển động phải tinh thuần, đến trạng thái mãnh liệt. Ngự nữ cũng giống như dùng dây chão (dây sắp đứt) điều khiển tuấn mã, như sắp tới hố sâu đầy đá nhọn, sự đáng sợ trong đó, nếu có tình yêu hoàn mỹ, tính mệnh cũng là bất tận. …vừa ăn như thế, từ từ nhập nội, chớ rung đông chi (chỉ tứ chi đó), từ từ ra vào, trừ đi bách bệnh. …như xỏ dây đàn, nhập ba tấc rưỡi, …

Sư nương nghe Lăng Phong truyền thuật xong, trong lòng mừng rỡ, rất nhanh chóng đã thích Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, dù sao đối với nữ nhân mà nói, thanh xuân không già đi, là tâm nguyện lớn nhất cả đời, nàng không có lý do nào để cự tuyệt.