Kiêu Sủng

Chương 32 : Vị thần duy nhất

Ngày đăng: 17:27 19/04/20


Trong đống hoang tàn của Vị Ương Cung, giữa khói bụi đầy trời, một vật thể kim loại màu bạc khổng lồ cao bằng tòa nhà hai tầng, chẳng biết xuất hiện lẳng lặng đứng sững ở nơi đó từ lúc nào. Nhìn từ hình dáng, nó có đầu hình êlíp, thân máy bay hình giọt nước ngắn nhỏ, còn có cánh máy bay hẹp dài sắc nhọn, giống như con diều hâu kim loại, chiếm giữ mặt đất.



Cái đó rõ ràng là một chiếc máy bay chiến đấu! Ống đại bác trên bụng máy bay đang nhắm lên trời —— đạn pháo mới vừa phá huỷ Báo Săn, chính là bắn ra từ nơi này!



Tô Di chưa từng thấy máy bay chiến đấu tạo hình kiểu này, tại sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở đây? Là lực lượng vũ trụ chưa được biết đến, hay là. . . . . .Sau tiếng gầm rú ngắn ngủi của động cơ, máy bay chiến đấu màu bạc chậm rãi bay lên không, chao đảo hơn 10 mét, rồi chợt tăng tốc độ, bay thẳng về phía trời cao.



Lúc này, thân thể Tô Di lung lay, được Nguyệt Mặc bên cạnh nâng đỡ mới đứng vững được. Cô đưa mắt nhìn lại, tất cả mọi người ngã trái ngã phải —— Mặt đất đang rung động!



Động đất?



Không, không phải động đất.



Tô Di nhìn thấy, lớp đất phía trước giống như bị một lực lớn xé rách, vết nứt vừa sâu vừa thô lan tràn phát triển như măng mọc sau mưa, cả vùng đất chia năm xẻ bảy.



Sau đó, mặt đất bị phá vỡ, người đứng bên trên, giống như bị dính cú đánh vô hình, bị ném ra xa.



Mà ở nơi xảy ra vỡ tung, một chiếc, hai chiếc. . . . . . từng chiếc lại từng chiếc máy bay chiến đấu màu bạc, giống như bỗng nhiên được đánh thức, chợt có sinh mạng, bộc lộ tài năng từ trong lòng đất, phá đất mà ra, lần lượt bay lên trời. Sau khi chiếc máy bay chiến đấu thứ ba mươi bay lên trời, bọn chúng tự động tạo thành đội ngũ tấn công hình nón, giống như đang đợi người ra lệnh.



Chuyện gì xảy ra vậy? Đây không phải là máy bay của lính đánh thuê, cũng không phải Liên Minh, càng không phải là Trùng tộc. Đây là một loại máy bay chiến đấu Tô Di chưa từng thấy qua, mỗi chiếc có vẻ đều cực kỳ cũ kỹ, có thậm chí còn có chút hỏng hóc, nhưng cánh máy bay sắc nhọn, thân máy bay tối thẫm, còn có ống đại bác loang lổ rỉ sét trên bụng máy bay, mang đến cho người cảm giác áp bức và uy hiếp khó hiểu.



Bọn chúng nổi lên từ lòng đất, như vậy, ai đang lái chúng?



Hay là, đó căn bản là máy bay không người lái?



Nghi hoặc vẫn luôn loáng thoáng trong lòng Tô Di, chợt rõ ràng.



Cô nhớ tới tình hình khi đưa Nguyệt Mặc đi vòng quanh hành tinh một vòng, những chi tiết cô nhận thấy trong khi thể lực cạn kiệt bị xem nhẹ, những cảnh sắc mà khóe mắt liếc thấy kia ——biển rộng yên lặng như đã chết; sa mạc ngàn dặm liên miên; còn có Châu Âu, Châu Phi, Nam Mỹ không một bóng người . . . . . . Có lẽ là trên tuyến đường bay của cô, vừa vặn không gặp được loài người, dù sao thời đại này, xã hội cũng không phát đạt, dân số cực kỳ thưa thớt. Nhưng cô luôn cảm giác có cái gì bất thường, thiếu cái gì đó. . . . . .



Loài người, sa mạc, biển, động vật, thực vật. . . . . .
"Tiêu diệt bọn chúng!" Giọng nói của công chúa gần như vang dội khắp bầu trời. Những Huyết Ưng cực cung kính kia, trong nháy mắt giống như bị chuốc thuốc kích thích, đồng loạt gia tốc, lao thẳng tới chiến hạm vũ trụ!



Nhưng lúc này, đám Báo Săn đồng thời quay đầu, bay thẳng vào boong thuyền, bụng của chiến hạm. Trong nháy mắt, Báo Săn trên trời đã rút lui sạch sẽ. Mà cùng thời khắc đó, lượt đạn pháo thứ hai của đám Huyết Ưng, còn nhanh hơn chính chúng, đồng loạt tập trung áp tới từ mọi phương hướng, bắn về phía chiến hạm vũ trụ. . . . . .



Ánh bạc mãnh liệt rốt cuộc cũng lóe lên, chiến hạm vũ trụ với vết thương chồng chất, thoát khỏi một kích trí mạng của đám Huyết Ưng, thực hiện cú nhảy biến mất!



Cả quá trình tác chiến không quá hai phút, ít nhất Báo Săn bị phá huỷ tám chiếc, Huyết Ưng rơi xuống bốn chiếc, chiến hạm vũ trụ bị tổn thất nghiêm trọng, nhưng toàn bộ rút lui thành công. Tô Di nhìn mà sợ hết hồn hết vía, tay đã để trên động cơ siêu tốc độ ánh sáng đã làm nóng rất lâu, nhưng trước sau vẫn chưa nhấn xuống.



Cô không cam lòng. Mặc dù cô công chúa này quái dị khiến cho người khác sợ hãi, nhưng cô lại bị kích động kỳ dị giục dã, muốn ở lại, làm rõ nơi này rốt cuộc là nơi nào.



Tay của cô rời khỏi bảng lái. Cô ngẩng đầu nhìn ra xa.



Giống như cảm ứng được ánh mắt của cô, công chúa quay đầu chậm rãi, nghênh đón ánh mắt của cô.



"Cô gái ngoan." Công chúa cười lẳng lặng, giọng nói truyền đến rõ ràng, "May là cô không thực hiện cú nhảy, nếu không đã chết rồi, rất đáng tiếc phải không?"



Tô Di chấn động trong lòng, mở ra ống kính dò bên ngoài xét cabin, vừa nhìn thấy, lại sợ hãi đến mức toát mồ hôi lạnh toàn thân —— thì ra đã sớm có một chiếc Huyết Ưng, lặng yên không một tiếng động đỗ sát cạnh Báo Săn. Có lẽ bởi vì chưa mở động cơ bay, trên ra đa cũng không hiển thị. Nhưng trong cự ly gần như vậy không gian nhỏ như vậy, nếu như Tô Di thực hiện cú nhảy, cả Báo Săn sẽ bị sức mạnh dội ngược từ Huyết Ưng trực tiếp xé thành mảnh nhỏ!



Đám Huyết Ưng hạ xuống từng chiếc một, dừng rất ngay ngắn trên đống phế tích hoàng cung. Đây là một màn cực kỳ quái dị hùng vĩ —— đám người mặc cổ trang, run run rẩy rẩy chậm rãi tập trung lại; trong bức tường đổ tàn tạ của kiến trúc cổ, máy bay chiến đấu không người lái đại biểu cho nền văn minh tiên tiến, yên lặng đứng sừng sững, lại giống như đã tồn tại trong lòng đất này cực kỳ lâu, dường như lòng đất là người bảo vệ tự nhiên của chúng.



Trong vạn ánh nhìn chăm chú, công chúa lại chỉ hờ hững nhìn xung quanh một vòng, giọng nói chậm rãi vang dội khắp thành đô.



"Ta không phải công chúa, cô ta đã chết."



Đám người thì thầm với nhau, nhìn nhau ngơ ngác.



Ngay sau đó, mọi người nghe thấy giọng nói rõ ràng của cô ta: "Ta là thần của các ngươi—— vị thần duy nhất."