Kiều Thê Như Vân

Chương 442 : Thánh chỉ ép

Ngày đăng: 10:04 18/04/20


Trong triều đình đã đốt lên một mồi lửa, cái thế lửa này càng ngày càng lớn, đã đến tình trạng không thể ngăn chặn, một phần lại một phần tấu chương đưa lên, đều muốn xuất binh, càng có mấy cái, đã tính toán đến trên đầu Thẩm Ngạo.



Trong Giảng Võ điện rộng rãi, truyền ra một hồi thanh âm, một người quan viên khoảng 30 tuổi đứng trong điện, vẫy tay, xúc động phẫn nộ nói: “ Nuôi hổ gây họa, tất nhiên sẽ tổn thương vì hổ, Đại Tống lập quốc trăm năm, trước có loạn Phương Lạc, hiện có Kinh Bắc đau nhức, triều đình nuôi binh ngàn ngày, vì sao không thấy Thẩm đại nhân xuất chiến? Thẩm đại nhân chịu đủ quốc ân, sắc Hầu tước, phong Thái Phó, nắm toàn bộ kinh đô và vùng lân cận ba đường, tiết chế quân đội thiên hạ, sao còn sợ mấy thứ hại dân hại nước? Sợ chiến như thế, là muốn để mặt mũi Đại Tống ta ở chỗ nào? Xin hỏi bệ hạ, xin hỏi quan to quan nhỏ trong điện, chúng ta ăn quân lộc, được quân ân, chẳng lẽ lại đền đáp như thế?”



Mọi người đều xì xào bàn tán, ong ong trong tiếng, lại có người nói: “ Hạn lệnh Thẩm Thái Phó lập tức xuất binh tiêu diệt tặc, nếu như trì hoãn nữa, Môn hạ tỉnh nên hạ ý chỉ bắt về kinh trị tội.”



“ Đã nắm toàn bộ kinh đô và vùng lân cận ba đường, hôm nay phía bắc đã bị đám hại dân hại nước chiếm giữ, vì sao còn chậm chạp cố thủ bất động? Nếu hắn không phải chịu tiến binh, đều có người đi tiếp nhận.”



“ Giết người lại thống khoái, cao thấp Tư Mã tư bị hắn giết sạch sẽ hết rồi.”



Có người ngẩng đầu lên, liền có người hưởng ứng, khắp nơi đều là thanh âm xin chiến, rất có một bộ dạng không xuất chiến, Đại Tống sẽ nước mất nhà tan, Thiên Nhất Dạy trong chốc lát liền đem binh vào kinh thành.



Triệu Cát ngồi ở trên cung vàng điện ngọc, vô cùng đau đầu, ở phía trong tâm, hắn cũng hi vọng Thẩm Ngạo nhanh chóng tiến binh, chỉ là Thẩm Ngạo ghi cho hắn tấu chương, ở phía trong cũng nói rất rõ, Tư Mã tư không dùng nổi, trước mắt cần thời gian chỉnh đốn và sắp đặt quân đội, đợi đến thời cơ thích hợp, lại ung dung mưu tính thảo phạt mới được.


Thẩm Ngạo tiếp chỉ, mời truyền chỉ công công tiến đến huyện nha thảo luận, hỏi một ít tình hình Biện Kinh gần đây, công công này rất là khiêm nhường ở trước mặt Thẩm Ngạo, lập tức nói ra tin tức về Biện Kinh, một chữ không lọt, bình thường Thẩm Ngạo cũng có người truyền tin tức Biện Kinh, nhưng công công dù sao cũng là công công, những sự tình người bình thường kia không biết, hắn cũng có thể thám thính ra một chút tiếng gió, Thẩm Ngạo kết hợp với tin tức lấy được từ con đường khác, đã có đại khái hiểu rõ đối với Biện Kinh.



“ Thì ra là thế, khó trách Trần tiên sinh trước đó đã dạy mình cần dùng gấp nhẫn, xem ra bên trong Biện Kinh có người làm khó dễ Bổn đại nhân.”Thẩm Ngạo hừ lạnh một tiếng trong lòng, lại nhếch miệng mỉm cười, tuy bị người đâm dao găm, nhưng người ta đánh cờ hiệu vì nước vì dân, mình có thể làm gì bọn chúng? Chuyện này người quá nhiều tham dự, chính là bên trong đảng cũ, cũng có người đứng ra, cũng không phải tất cả mọi người tận lực đâm mình.



Công công này thấy Thẩm Ngạo nhất thời hoảng hốt, hạ giọng, nói: “ Thẩm đại nhân, Dương công công gọi nô gia đến truyền lời nói, nếu Thẩm đại nhân cảm thấy thời gian không đủ, cho dù lại kéo dài cái mười ngày nửa tháng, cũng không có gì vội vàng, kỳ thật bệ hạ biểu hiện ra thúc giục đại nhân tiến binh, nhưng trong đầu cũng biết nỗi khổ của ngươi.”



Thẩm Ngạo gật gật đầu, nói: “ Hồi bẩm với Dương công công, nói ta đã có chủ ý, đa tạ hắn chỉ giáo.”



Đưa tiễn công công, Thẩm Ngạo lập tức nổi trống thăng đườn, triệu tập toàn bộ tiến sĩ, doanh quan, trung đội trưởng tới, vốn là cầm ý chỉ đọc ra, sau đó lập tức gõ bàn, nói: “ Bệ hạ đã nghiêm lệnh tiến binh, chúng ta, những người ăn bổng lộc này cũng không có gì để nói, hiện tại cần nói, đúng là làm như thế nào để tiến binh, chư vị có ý kiến gì không?”



Mọi người im lặng, trong đầu đều có ít không nắm chắc, thánh chỉ tới quá vội vàng, rất nhiều sự tình còn chưa chuẩn bị tốt.



Thẩm Ngạo thấy mọi người không nói lời nào, đành phải nói: “ Thời gian còn có nửa tháng, chúng ta nên chuẩn bị lương thảo, quân nhu cũng sớm kịp chuẩn bị đầy đủ, đều ghi cái tờ đơn lên, muốn súng kíp hay là cung tiễn, pháo, cái doanh nào chưa đầy, lập tức bổ sung, tránh khỏi đến lúc đó, nước tới chân mới nhảy, về phần những chuyện khác, phải suy nghĩ kỹ càng rồi mới quyết định.”