Kiều Thê Như Vân

Chương 4821 : Đánh nhau

Ngày đăng: 10:04 18/04/20


Ngôn từ Sở Văn Tuyên càng thêm kịch liệt, nói: “ Về sau, không cho phép Binh bộ lui trở về, Thẩm đại nhân tự mình đến Binh bộ, tranh luận cùng Thượng Thư Thái đại nhân, chuyện này có hay không?”



Thẩm Ngạo mặt không biểu tình, gật nhẹ đầu.



Sở Văn Tuyên cười lạnh, nói: “ Ngày đó, Túc Vương đã ở Binh bộ, có nổi lên xung đột với Thẩm đại nhân, đúng hay không? Hừ, Thẩm đại nhân, ngươi không khỏi cũng quá lớn mật đi à nha!”



Thẩm Ngạo mỉm cười: “ Cái này lại từ đâu mà nói?”



Sở Văn Tuyên nói năng có khí phách: “ Còn muốn nói rõ ràng hơn nữa sao? Thẩm đại nhân và Túc Vương sinh ra hiềm khích, lập tức bịa đặt chứng cớ, mê hoặc thiên tử, Túc Vương quý vì hoàng tử, đúng là gặp lời gièm pha của ngươi, hôm nay ngay cả tính mệnh cũng đã mất, thật sự là hoang đường vô lý, buồn cười, buồn cười! Đại Tống ta lập quốc trăm năm, còn có điển cố đại thần vu oan hoàng tử sao? Trên triều đình có quan to quan nhỏ, xin mọi người bình luận phân xử!”



Có Sở Văn Tuyên mở đầu, mọi người ào ào nói: “ Thẩm đại nhân, cái này là ngươi không đúng, có mâu thuẫn với Túc Vương, nhưng cần gì phải tìm thị phi, trồng cái mũ mưu phản, Túc Vương trẻ người non dạ, va chạm với ngươi, đại nhân ngươi phải rộng rãi, buông tha hắn mới đúng.”



Người nói những lời này, dụng tâm hiểm ác đến cực điểm, biểu hiện ra là khuyên giải, nhưng sau lưng, lại cắn Thẩm Ngạo tội dùng việc công trả thù tư.



Sở Văn Tuyên gây sự, nhìn thẳng Thẩm Ngạo, nói: “ Thẩm đại nhân, có lời gì, hôm nay, tại đây, trên triều đình, đang tại trước mặt các đại thần, chúng ta nói rõ ràng đi, không nói ra căn nguyên, chúng ta liền quỳ ở chỗ này, đồng loạt buộc tội Thẩm đại nhân mưu hại hoàng tử, chỉ hươu bảo ngựa, làm loạn triều cương.”



Đoan Chính đột nhiên lách vào, cả giận nói: “ Sở đại nhân, lời này của ngươi là có ý gì? Túc Vương mưu phản, là ý tứ trong nội cung, có quan hệ gì đến Thẩm Ngạo đâu, ngươi gây sự như vậy, mới là chỉ hươu bảo ngựa!”



Bên kia có một đại thần vén tay áo lên, nói: “ Kỳ Quốc công và Thẩm Ngạo là quan hệ thông gia, chúng ta không cần nghe hắn nói.”



Đại Lý Tự Tự khanh Khương Mẫn cười lạnh: “ Đứng ở chỗ này, đều là thần tử, có cái gì thì nói cái đó, chẳng lẽ có quan hệ thông gia sẽ không được nói sao, Vương đại nhân, một người chất nữ của ngươi và thứ tử Sở đại nhân cũng đã kết thân, chẳng lẽ cũng không phải là quan hệ thông gia?”


Hắn ho khan một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Đoan Chính, Sở Văn Tuyên kia đang nắm chặt vạt áo, kéo Đoan Chính tới mức hít thở không thông.



“ Mẹ mày!”Thẩm Ngạo mắng to một tiếng, tiến về hướng Sở Văn Tuyên, tung chân đá hắn một cước, Sở Văn Tuyên bị đau, tay không khỏi buông ra, người lảo đảo, còn chưa lấy lại tinh thần đến, Thẩm Ngạo đã tát một cái, bắt lấy vạt áo của hắn, hung dữ nói: “ Ngay cả nhạc phụ của ta mà cũng dám đánh?”



Một quyền nữa đi qua, đập trúng mặt hắn, Sở Văn Tuyên bị đau, ôi một tiếng, cao giọng kêu to: “ Thẩm Ngạo muốn giết người diệt.....”



“ Đều con mẹ nó dừng tay cho ta! Dương Tiễn, đi gọi cấm quân Tiền điện tư tới!”Thẩm Ngạo tát cho Sở Văn Tuyên mấy cái, hét lớn một tiếng.



Dương Tiễn ở bên kia xoay quanh, nói: “ Thẩm đại nhân, không được rồi, theo như tổ chế, cấm quân không được nhập Giảng Võ điện, người vi phạm sẽ xử tử!”



Đảng mới bên này thấy Thẩm Ngạo đánh Sở Văn Tuyên, lập tức xôn xao, đúng là sĩ khí như cầu vồng, nghiến răng nghiến lợiđi qua, nói: “ Đánh chết gian nhân Thẩm Ngạo!”



“ Đánh!”



Nhân số đảng cũ sao cũng không kém hơn, bị bọn hắn vừa xông đến, lập tức thất linh, mấy người già nua, lại càng thiếu chút nữa không thở nổi, cũng may người tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng cùng nhau trông coi, lúc này mới tránh khỏi vận mệnh bị vây đánh.



Mấy đại thần xắn tay áo, khuôn mặt dữ tợn xông về hướng Thẩm Ngạo bên này, trong tay Thẩm Ngạo không có giáo úy để dùng, lại cũng chỉ có kiên trì tự mình chống đỡ, trong lòng nghĩ, lần này xem như xong rồi, nếu là bị những thằng khốn kiếp này đánh chết, tám phần sẽ lưu danh sử xanh, tuyệt đối là người đại thần thứ nhất bị chết trong cuộc quần ẩu trên triều đình.