Kiều Thê Như Vân

Chương 562 : Tặng đồ giả

Ngày đăng: 10:05 18/04/20


Lí Càn Thuận không đứng lên, chỉ đạm mạc liếc nhìn Thẩm Ngạo, nói:” Ngươi không phải tôn thất?



Thẩm Ngạo cười nói:” Thẩm mỗ họ Thẩm, tự nhiên không phải tôn thất Đại Tống.



Lí Càn Thuận cười nhạt một tiếng, nói:” Cũng không tính là ngoại thích?



Thẩm Ngạo đến một chuyến này, không thiếu được việc giấu diếm tình huống hôn nhân của mình, dù sao quốc sự làm trọng, cũng không nói thật cùng Lí Càn Thuận, nếu không, cái thân phận Phò mã, coi như là ngoại thích.



Vì vậy, Thẩm Ngạo gật gật đầu, nói với hướng Lí Càn Thuận:” Tự nhiên cũng không phải là ngoại thích.



Lí Càn Thuận thở dài nói, nói:” Ở phía trong mấy đại thế gia thành Biện Kinh, cũng không có họ Thẩm, trước đây Trẫm cũng chưa nghe nói qua ngươi, chắc hẳn ngươi làm Quận Vương, cũng không quá một năm nửa năm, lại tuổi trẻ như vậy, có thể đựơc phong Quận Vương, quái tài...



Thẩm Ngạo điềm nhiên cười cười, muốn nói điều gì, Lí Càn Thuận tiếp tục nói:” Trừ phi... ngươi từng lập nhiều chiến công hiển hách vì Tống quốc, tài năng phi thường, lại cực được Triệu Cát tín trọng.”



Những suy đoán này, thật ra cũng không khó đoán, nhất là loại người sinh hoạt trong nước xoáy chính trị như Lí Càn Thuận, huống chi, lúc hắn mười sáu tuổi, từng diệt trừ thái hậu can thiệp chính sự, tâm cơ và thủ đoạn, tất nhiên là cao hơn thường nhân.



Thẩm Ngạo khiêm tốn nói:” Đâu có, đâu có, quốc chủ nói đùa, đơn giản là Đại Tống hoàng đế tín nhiệm mà thôi.



Lí Càn Thuận nói:” Triệu Cát có thể phái ngươi tới phá hư Kim Hạ đàm phán hoà bình, chỉ một cái tín nhiệm còn chưa đủ.” Một câu nói trúng sứ mạng của Thẩm Ngạo, lập tức cười ha ha nói:” Trẫm muốn nhìn xem ngươi có bản lãnh gì, đến đây, ban thưởng ngồi cho Thẩm Ngạo.




Thẩm Ngạo mỉm cười, nói:” Không có việc gì, chỉ là, quốc chủ Tây Hạ đối với ta là mới quen đã thân, không thể không mời ta ở trong cung dùng bữa, thịnh tình không thể chối từ, đành phải tiếp hắn.



Lý Thanh cười ha ha một tiếng, biết rõ Bồng Lai Quận Vương thích nhất là nói hươu nói vượn, cũng không để ý tới, đồng loạt trở mình lên ngựa, đợi trở lại Hồng Lư Tự, mới phát hiện hôm nay có không ít khách nhân đến đây.



Thẩm Ngạo đánh ngựa đi qua, đều là một ít đại nho Tây Hạ, có đến thỉnh giáo, có đến kết giao, Thẩm Ngạo cười khổ một tiếng, đành phải mời bọn hắn đi vào uống trà, những người này nối liền không dứt, chỉ chuyện phiếm vài câu, hoặc đưa thiệp mời, danh thiếp lên, sau đó liền cáo từ đi ra ngoài.



Thẩm Ngạo đã sinh ra một ít ủ rũ, nghỉ ngơi một hồi, Lý Thanh tới, nói:” Vương gia, triều đình mới đưa tới tin tức.



Thẩm Ngạo gật gật đầu, tiếp nhận một phong thư, nhìn lướt qua, ngẩng đầu lên nói:” Người Kim đến một chuyến này, nhất định phải có mục đích.



Lý Thanh ngây ngốc một chút, hỏi:” Tại sao?



Thẩm Ngạo cười khổ nói:” Người Kim phá Tiêu quan.



Sắc mặt Lý Thanh thoáng chốc trở nên trầm trọng, Tiêu quan là một trong những quan ải tối trọng yếu nhất Liêu quốc, một khi quân Kim công phá, mấy ngàn dặm nội địa Liêu quốc liền không có chỗ hiểm để thủ. Mà tình hình chiến tranh, tự nhiên cũng sẽ rơi vào trong tai người Tây Hạ, người Tây Hạ vốn thiên vị người Kim, tin tức này đến, nhất định sẽ kiên định lòng tin này.



Thẩm Ngạo ngữ khí lạnh nhạt nói:” Không cần quản hắn, chúng ta làm tốt sự tình của mình là được, ngươi xuống dưới nghỉ ngơi đi.”