Kiều Thê Như Vân

Chương 821 : Về biện kinh

Ngày đăng: 10:09 18/04/20


Thẩm Ngạo nói đến đạo lý, rất hung hăng càn quấy, nhưng những lời này của hắn cũng có đạo lý.



Trần Tế nói: “Thời cuộc đến trình độ này, thái tử giám quốc, lại một lòng nghĩ đến giảng hoà cùng người Nữ Chân, người như vậy, không thể làm nổi quân vương.



Huống chi, thái tử giám quốc cầm quyền, sớm muộn gì cũng muốn làm điện khó xử hạ, một khi thái tử là quân, chẳng lẽ điện hạ không nên có ý định vì chính mình sao? Lúc trước, anh hùng đều không câu nệ tiểu tiết, chỉ có tại thời điểm quốc nạn, mới đứng lên, xoay chuyển tình thế mà không...”



Thẩm Ngạo xen lời hắn, nói: “Trần tiên sinh, nên nói lời cho thỏa đáng.”



Trần Tế lại cố chấp mà lắc đầu, nói: “Sự tình đến trình độ này, chẳng lẽ điện hạ thật sự chưa từng nghĩ qua sao?”



Thẩm Ngạo trầm ngâm một chút, nói: “Bệ hạ đối đãi ta ân trọng như núi, chỉ một chuyện này, ta cũng chỉ có thể làm một người trung quân ái quốc.”



Trên mặt Trần Tế trồi lên một tia cười lạnh khinh miệt, nói: “Điện hạ cũng không nên quên, người trung quân ái quốc sẽ có cái kết cục gì!”



Thẩm Ngạo im lặng, lập tức cười một tiếng, nói: “Bây giờ không phải là thời điểm đó.”



Nhưng Trần Tế lại từng bước ép sát, nói: “Nhưng lúc này trời ban cơ hội tốt, thiên hạ đã là lời đồn nổi lên bốn phía, dân chúng khủng hoảng bất an, gấp gáp trông mong điện hạ đứng ra, duy trì đại cục.”



Thẩm Ngạo nằm ở trên mặt ghế, thở dài, bỗng nhiên cười rộ lên, nói: “Ta đây vào kinh thành một chuyến, chính là chủ trì đại cục, nhưng lời ngươi vừa à nói, sau này cũng đừng nói nữa.”



Trần Tế nhếch nhếch miệng, thản nhiên nói: “Được rồi.”




Dương Thực cười lạnh, nói: “Còn có thể có tin tức gì? Vốn là tranh luận nghị hòa, hiện tại lại là tranh giành loại bỏ quan lại thừa, hừ, một đám tiểu nhân.”



Thẩm Ngạo ngạc nhiên: “Loại bỏ quan lại thừa?”



“Vâng, có người đưa lên triều, nói là quốc nạn sắp tới, vì để triều đình yên tâm, loại bỏ quan lại thừa không thể lại tiếp tục nữa, nếu không, quần thần nghi kỵ lẫn nhau, bỏ lỡ đại sự.



Cho nên, không những tạm dừng loại bỏ quan lại thừa, còn muốn khôi phục một ít quan viên bị cách chức, để cho bọn họ lập công chuộc tội, điện hạ, người sau lưng sai khiến đưa lên triều, không cần lão phu nói, ngươi cũng biết.”



Thanh âm Dương Thực sự càng ngày càng lạnh nhạt, cuối cùng hạ giọng nói: “Giám quốc, giám quốc, cái gì giám quốc, đơn giản là muốn nắm quyền mà thôi, muốn để cho những người thất ý kia một lần nữa vào triều, đi tâng bốc cho hắn.”



Dương Thực nói lời này, đã đến đại nghịch bất đạo rồi, mặc dù là thấp giọng lời nhỏ nhẹ nói ra, Thẩm Ngạo cũng không nhịn được mà giật mình nhìn Dương Thực, lập tức lại suy nghĩ, loại bỏ quan lại thừa là điểm chí mạng của Dương Thực, hiện tại thái tử muốn bỏ loại bỏ quan lại thừa, không phải là muốn cái mạng già của hắn sao? Lão gia hỏa này bị khiêu khích tính tình, đương nhiên cái gì cũng dám nói.



Qua cầu tàu rồi, đến bến tàu bên này, quan viên lục bộ tất cả tư ào ào tới hành lễ, Thẩm Ngạo trở về lễ, hướng mọi người chào hỏi, mọi người thấy Thẩm Ngạo trở lại kinh, đều cảm thấy tảng đá lớn rơi xuống đất, cảm giác có điểm dựa vào.



Vốn còn tưởng rằng thái tử kia có thể ngăn cơn sóng dữ, nhưng thái tử giám quốc, về sau lại làm những sự tình này, thật sự làm cho người ta lạnh tâm, trước mắt, cái cục diện này, ngoại trừ Bình Tây Vương, phóng nhãn khắp vũ nội, còn có ai có thể một mình đảm đương?



Bến tàu bên này phi thường náo nhiệt, nhưng lúc này, một gã nội thị cưỡi khoái mã tới, mọi người biết là thái tử tiện thể nhắn đến rồi, ào ào nhượng đường ra.



Nội thị này là nội thị trong Đông Cung, lúc trước thanh danh không hiện, hôm nay thái tử giám quốc, thân phận địa vị tất nhiên là bất đồng, huống chi mang theo lệnh thái tử, có vài phần như tư thế thái tử đích thân tới.