Kim Bài Trợ Lý

Chương 40 :

Ngày đăng: 13:57 18/04/20


Tắm xong, Lô Chu bọc dục bào, uống nước đá, Tiêu Nghị nói “Anh hoàn toàn bình thường đi.”



“Anh vốn rất bình thường.” Lô Chu nói “Cám ơn em tán thành.”



Tiêu Nghị “…”



Tiêu Nghị nghĩ thầm oa ha ha ha ha ha, hắn cùng Lô Chu nằm ở trên giường, Lô Chu đang xemTV, tựa như cái gì cũng không phát sinh qua, thực nhanh quen loại trạng thái này, Tiêu Nghị lại cao hứng trong lòng lăn qua lăn lại.



Không biết vì cái gì, ý tưởng duy nhất của Tiêu Nghị thời gian này không phải tiếp tục ôm Lô Chu mà là muốn đi tìm người khoe khoang, Aha ha ha! Tôi ngủ với nam thần! Oa ha ha ha! A ha ha ha ha ha ha tôi đang nói chuyện tình yêu với nam thần! Chúng tôi đã lên giường! Ký kết khế ước! Oa a a a a! !



Tiêu Nghị thật muốn vọt tới Skype, hét lớn một tiếng, nam thần của các người thuộc về tôi! Hắn hận không thể ở trên đầu Lô Chu dán nhãn viết “Tiêu Nghị đặc biệt”, hoặc là quay phim cùng Lô Chu thân thiết, phát lên Weibo.



Đương nhiên đây là không có khả năng … Tóm lại, Tiêu Nghị mãi cho đến khi tắt đèn đi ngủ, hắn đều còn không có hồi phục lại, cảm giác mình còn giống như nằm mơ, cư nhiên… Hắn cư nhiên cùng Lô Chu trên giường, bọn họ bây giờ là người yêu, thế giới này thật sự quá thần kỳ.



Ngày hôm sau, Tiêu Nghị sau khi tỉnh lại ở trong ngực Lô Chu, hai người hôn, buổi sáng nhịn không được lại làm, lần này Tiêu Nghị rốt cục tỉnh táo lại. Lô Chu giống như áp lực thật lâu, vả lại ở trên người Tiêu Nghị tìm được cảm giác, mấy ngày kế tiếp, Tiêu Nghị cũng thực hưởng thụ nhật trình cùng Lô Chu □□, Lô Chu cơ hồ như chó hoang, muốn làm liền làm, buổi chiều trong phòng tập thể thao, Lô Chu chạy xong đều có thể cùng Tiêu Nghị thân thiết một hồi, làm xong lại đi tắm rửa.



Tiêu Nghị hoàn toàn luân hãm, vừa nghĩ tôi vì cái gì hiện tại biến thành một 0 … Cả ngày bị nam thần sáp cúc hoa, đây quả thực rất gớm nhưng hắn lại thực thích, nhất là Lô Chu nghẹn lâu lắm, hiện tại cơ hồ là biến đổi cách thức đa dạng mà làm hắn, tựa như khát khao rốt cục được thỏa mãn, mỗi ngày hưng trí liền cùng Tiêu Nghị làm.



Đương nhiên lần thứ hai, Tiêu Nghị liền lên mạng tìm kiếm, biết làm như thế nào để hiệu quả càng tốt, Lô Chu tựa hồ cũng hoàn toàn không nhuyễn rớt, bất lực cùng bắn sớm tất cả đều là chướng ngại tâm lý, chỉ cần lần đầu tiên thuận lợi, sau đó Lô Chu lại càng có tự tin.



Tiêu Nghị bắt đầu để Lô Chu phối hợp với mình, lần sau cả Tiêu Nghị cũng có đôi khi nhìn thấy Lô Chu cũng nhịn không được phác đi lên, nhất là khi Lô Chu tập thể hình, mồ hôi đầm đìa quả thực là dấu hiệu tình cảm nhất của nam nhân.



Tiếp cận một tuần, Tiêu Nghị cũng có chút không được, sinh hoạt mới dần dần khôi phục, Lô Chu từ sáng tới tối còn sẽ yêu cầu làm, Tiêu Nghị sợ làm quá nhiều không tốt, liền bảo Lô Chu mỗi tuần đừng vượt quá ba lượt.



Trừ cái này ra, sinh hoạt của Tiêu Nghị biến hóa còn có từ gian phòng của mình dọn đến phòng Lô Chu, hai người ngủ trên mộg giường, công tử của Lô Chu thì bị đuổi đến tiểu sô pha ngồi.



Vì thế sinh hoạt không thay đổi nhiều, mỗi ngày vẫn như cũ, Tiêu Nghị chợt phát hiện không biết bắt đầu từ lúc nào, sinh hoạt của hai người bọn họ kỳ thật chính là nói luyến ái, mỗi ngày cùng một chỗ, đọc sách, lên mạng, tùy tiện nói mấy câu, mua thức ăn nấu cơm… Khả năng cũng bởi vì như thế, bọn họ mới có thể ỷ lại nhau.



Vốn là Lô Chu cũng không có bí mật với Tiêu Nghị, hiện tại Tiêu Nghị cũng có thể minh mục trương đảm nhìn di động của Lô Chu.



Đương nhiên, nhìn di động của người yêu là không tốt, bất quá Tiêu Nghị phát thệ mình chỉ nhìn lén một chút để thỏa mãn lòng hiếu kỳ, xem y bình thường tán gẫu cái gì, tuyệt đối sẽ không ở lộ ra trước mặt Lô Chu.



Tin nhắn của Lô Chu rất nhiều nhưng thường xuyên tán gẫu chỉ có vài người, trong đó một người là bạn tốt, đại bộ phận đều là các loại nam thần. Lôi Mân, Trịnh Tiểu Thông, còn có một MC phi thường nổi danh gọi Địch Nhạc, cùng với một phóng viên ở nước ngoài công tác, là một nữ sinh gọi Dịch Tiểu Mễ.



Cộng thêm Lô Chu tổng cộng 5 người.



Mới vừa cùng Lô Chu thượng giường, Lô Chu gửi tin nhắn.



“Ha ha, lão tử rốt cục có được tiểu thỏ tử! Nhanh chúc mừng tôi đi!”



Tiêu Nghị: “…”



Phía dưới là các loại chúc mừng, Lôi Mân nói “Lô Phát Tài, tôi nói rồi, cậu có hứng thú với nam nhân, cậu xem đi.”



“Mẹ bà, còn không phải cậu ta câu dẫn lão tử trước!” Lô Chu thảo luận.



Tiêu Nghị trong lòng điên cuồng phun tào ai câu dẫn ai trước a! Anh không cần thừa dịp đương sự không có ở đây liền nói lung tung a!



Trịnh Tiểu Thông “Trở lại? Trở về thì tốt rồi, yên ổn sinh sống qua ngày đi, đừng lại gây sức ép. Ca sắp bị mi gây sức ép chết.”



Địch Nhạc hỏi “Phát Tài huynh Phát Tài huynh, anh tính thế nào.”



Lô Chu “Không biết, em ấy còn có cha mẹ, phỏng chừng không tốt, trước phải nhìn xem, về rồi nói sau, nhìn về sau có thể tìm chỗ kết hôn không.”



“Tôi nói anh còn đóng phim không?” Địch Nhạc nói “Ai hỏi anh chuyện kết hôn a, Đến 《 Nghệ thuật nhân sinh 》 không? Tôi liên hệ cho anh, lão sư trong đài đang lo không có khách quý.”



Lô Chu “Rồi nói sau, trước nói chuyện tình yêu, không có thời gian nhàn rỗi đâu, thật vất vả gặp phải người mình thích. Tôi cần tiền, cậu lên tuyên truyền cho tôi tôi cũng phải cảm thấy hấp dẫn mới có thể tiếp được a.”



Tiêu Nghị lật lên trên, lật lên đoạn thời gian kia.



“Em ấy trở lại, các huynh đệ nói a! Sao làm? !”


Lô Chu gật gật đầu nói “Trước tâm tình không tốt, không nghĩ nhiều.”



Tiêu Nghị lập tức nở nụ cười nói “Anh tính toán tái xuất giang hồ sao?”



Lô Chu nói “T1 ngã nơi nào đứng lên ở chỗ đó, không phải bình thường sao? Em cho là giống như em cả ngày làm con buồi a.”



Tiêu Nghị “…”



Lô Chu nói “Được được, kỳ thật em cũng không buồi như vậy, em bảo trì như bây giờ là được.”



Tiêu Nghị nói “Anh có tin tưởng không?”



Lô Chu nói “Thử xem đi, tổng yếu muốn diễn.”



Tiêu Nghị nhất thời tâm hoa nộ phóng, nguyên lai Lô Chu luôn luôn suy xét vấn đề này, ánh mắt hắn với Lô Chu lại tràn ngập sùng bái, Lô Chu nhìn Tiêu Nghị một hồi, tựa hồ đang nghĩ cái gì tổn hại, ngay lúc Tiêu Nghị cho rằng Lô Chu muốn phun tào mình, Lô Chu lại gắp đồ ăn cho hắn nói “Ăn nhiều một chút.”



Tiêu Nghị biết Lô Chu muốn sống lại, lúc y mới xuất đạo, lần này đã là lần thứ hai y ngã, 10 năm trước Lô Chu vô danh, lần đầu tiên đỏ thẫm là bởi vì diễn Trương Thuận trong 《 Hồi đầu tiến 》, diễn xong, vì muốn bảo trì giá trị con người, Lô Chu vẫn luôn không tiếp phim truyền hình cùng quảng cáo, cũng không tham dự hoạt động thương nghiệp.



Vì thế y yên lặng đi xuống, một năm sau, không có tiền cũng không nhận phim, cùng đường chỉ phải nghĩ biện pháp khác, đây là lần thứ nhất ngã.



Đỗ Mai tuệ nhãn thức châu, đem y đào ra cũng phủng một phen, vì thế Lô Chu bỗng nhiên nổi tiếng, mà còn thể hiện mình sáng rọi, xuôi gió xuôi nước, thẳng đến hiện tại. Cơ hội tới không đổi, Lô Chu cũng bởi vậy càng để ý đánh giá của mình, từ mấy năm trước thẳng đến trước một năm quen biết Tiêu Nghị, sự nghiệp điên phong.



Thủy mãn thì tràn đầy, trăng tròn thì mệt, mọi việc đến đỉnh liền muốn bắt đầu đi xuống sườn núi, Lô Chu dần dần phát hiện sự thật này mà còn bắt đầu tích cực tìm kiếm đường ra chuyển hình, y muốn chọn phim để diễn nhưng bởi vì hiệp ước cùng công ty, làm không được, tiếp trạng huống của y dần dần bắt đầu trượt xuống, cuối cùng trước khi đụng phải sự kiện kia của Trương Hân Nhiên, lại có lúc diễn bị thương, nháy mắt cả người xuống dốc không phanh.



Từ ban đầu uy phong bát diện, fan không ai bì nổi, hắn đắc tội rất nhiều cừu gia, thậm chí hiện tại tin tức về Lô Chu xuất hiện, vừa không có bộ phận PR của công ty xử lý cũng không có giải trí giúp dẫn đường, hiện giờ Lô Chu cơ hồ tất cả đều là mặt trái.



“Kỳ thật cho dù không bị thương.” Lô Chu nói “《 Cẩm Mao Thử dữ phi thiên miêu 》 qua đi, anh cũng phải chuyển hình.”



Tiêu Nghị nằm úp sấp nhìn người khác bát quái Lô Chu, Lô Chu đã mặc kệ, muốn mắng liền mắng đi, Tiêu Nghị đem vài bài đăng cũ lật một chút, nghĩ thầm kỳ thật có người ghét vẫn tốt, thảm nhất chính là cả anti cũng không có, đó mới là thật sự quá khí.



“Vì sao anh không diễn điện ảnh.” Tiêu Nghị nói “Em rất thích anh diễn điện ảnh.”



“Điện ảnh tiền thiếu.” Lô Chu nói “Giống anh loại này thường xuyên diễn phim truyền hình, đạo diễn cảm thấy anh low, thù lao chỉ có mấy trăm vạn.”



“Mấy trăm vạn?” Tiêu Nghị hỏi.



“400 vạn.” Lô Chu một bên chạy bộ một bên thở dốc nói “Anh không giống Lê Trường Chinh Trịnh Tiểu Thông, quay điện ảnh có thể lấy hơn 1000 vạn thù lao, già vị ở nơi đó bãi không thể đi lên, một bộ phim quay ba tháng, chậm thì 10 năm. Tính chia đều nửa năm 400 vạn, quay phim truyền hình hơn 1000 vạn, nếu không ra việc này, 《 Cẩm Mao Thử dữ miêu phi thiên 》 diễn xong, hiện tại anh có thể lấy 1800 vạn, em cảm thấy… Đỗ Mai hy vọng anh diễn điện ảnh hay phim truyền hình?”



“Kia Lê Trường Chinh không phải cũng nghèo sao?” Tiêu Nghị lại hỏi.



“Cậu ta bất tận, trừ bỏ thù lao, cậu ta còn quay quảng cáo xa xỉ phẩm, đại ngôn.” Lô Chu nói “Đỗ Mai phát triển không được lãnh vực này, quay quảng cáo đồng hồ nổi tiếng, vài ngày 1 ngàn vạn tới tay.”



Tiêu Nghị gật gật đầu, Lô Chu nói “Anh liên hệ Trịnh Tiểu Thông, kêu anh ta giúp anh hỏi một chút, chúng ta tạm thời trực thuộc tại văn phòng anh ta.”



Tiêu Nghị nói: “Đỗ tổng sẽ sinh khí sao?”



“Chị ấy không dám.” Lô Chu xuống máy chạy bộ, khom người thở hổn hển một hồi, ngẩng đầu hướng Tiêu Nghị nói “Nếu anh đỏ, chị ấy không dám sinh khí, chỉ biết muốn anh trở về lại càng không xé rách mặt. Nếu anh xui, chị ấy càng không cần sinh khí. Đến em, đi lên, nửa giờ, không chạy xong không cho ăn cơm.”



Tiêu Nghị kêu thảm thiết “Đâu có chuyện gì liên quan tới em a!”



“Rèn luyện!” Lô Chu nói “Nhiều lần không đến năm phút đồng hồ em đã thở mạnh.”



Tiêu Nghị nghĩ thầm thở mạnh cũng không phải vấn đề thể lực, anh tới lập tức nhìn anh không phải thở mạnh… Lô Chu lại nói “Lại oán thầm?”



“Không không.” Tiêu Nghị nói.



Trên cổ Lô Chu đắp khăn mặt, lắc lắc lên lầu một, lại quay đầu nói “Anh thích chân dài cùng thắt lưng em, nhiều lần rèn luyện, thắt lưng có lực chút, anh mới có cảm giác.”



Tiêu Nghị “…”



Tiêu Nghị thần tình đỏ bừng chạy bộ, trong lòng hoa nở đến rầm rầm tảng lớn, từ tầng hầm đi ra ngoài, chạy đến lầu một.