Kim Tiền Bang
Chương 58 :
Ngày đăng: 09:21 18/04/20
CHƯƠNG 58
Lần này Tiền Tiểu Phi nghe thật cẩn thận, nhờ đó mới có thể loại bỏ khả năng người dưới giếng là Sadako (ai chưa biết thì thỉnh xem The Ring nhé). Thứ nhất, giọng nói của Sadako không thể nghe già như vậy, thứ hai, Sadako nói tiếng Nhật, không nói tiếng Trung.
Nghĩ nghĩ, Tiền Tiểu Phi đánh bạo hỏi lại: “Ngươi là ai?”
Từ dưới giếng lập tức có tiếng người vọng lên: “Viện tử này hoang phế nhiều năm, tại sao bây giờ lại có người ở? Sư phụ của ngươi là ai?”
“Triệu thần thủ!” Tiền Tiểu Phi không hề nghĩ ngợi, lập tức đáo.
“Triệu thần thủ?” Người dưới giếng yên lặng một hồi, sau đó lại nói: “Người này xuất hiện từ khi nào ta? Hơn nữa pháp danh này nghe thế nào cũng giống đệ tử tục gia?”
Ngất! Trong chùa đường nhiên không có người này! Tiền Tiểu Phi trợn trắng mắt, đây là sư phụ của hắn ở thời hiện đại, mười năm liền dạy hắn cách móc túi a.
Bất quá nghe khẩu khí của người trong giếng, xem ra là người trong chùa. Nhưng tại sao người của chùa lại rơi vào trong này được?
“Ta là Tiền Tiểu Phi, không phải người trong Tích Thiện Tự. Ngươi là ai?” Nếu muốn biết tên người khác, trước hết phải nói tên mình, cho nên Tiền Tiểu Phi rất thức thời nói luôn tình trạng hiện tại của mình, “Ta là bị lão… Ân… Trụ trì Pháp Giới mời tới đây làm khách!” Tiền Tiểu Phi cố ý nhấn mạnh chữ “mời”.
Không ngờ người trong giếng lại vui vẻ cười, tiếc là giọng cười của lão hòa thượng này quả thật không êm tai chút nào: “Nguyên lai là Kim Tiền Bang Bang chủ đang làm mưa làm gió trên giang hồ. Pháp Giới… cuối cùng vẫn xuất thủ sao.”
Nhất thời, Tiền Tiểu Phi không hiểu người trong giếng muốn nói gì, bởi vậy hắn liền hỏi lại: “Ngươi là ai a? Vì sao lại rơi vào giếng?”
“Bần tăng Viên Tịch.” Thanh âm trầm trầm truyền lên.
Viên Tịch? Tiền Tiểu Phi cảm thấy cái tên này quen quen, suy nghĩ n lâu mới nhớ ra tên này từng được Không Vô nhắc tới.
“Chẳng lẽ ngươi là tiền nhiệm trụ trì đã mất tích nhiều năm?”
“Đúng là bần tăng. Bất quá nói mất tích là sai rồi, nơi này chính là chỗ bần tăng tự lựa chọn.”
“Nghĩa là sao?” Tiền Tiểu Phi không hiểu. Chẳng lẽ là tình thế bức bách?
“Phật viết, hết thảy đều là nhân quả. Chuyện này kể ra thì thật dài, thí chủ nếu muốn có thể xuống đây nghe bần tăng nói từ đầu.”
Gì?! Tiền Tiểu Phi nghe xong, cằm suýt nữa rơi xuống giếng: “Xuống xong khỏi lên luôn a.”
Ô ~~ Tại sao tại sao! Tiền Tiểu Phi khóc thét trong lòng. Nhìn thấy Diệu Không Không sắp đi, hắn thật sự không muốn mất cơ hội tốt như vậy, vội vàng nói: “Không cứu ta cũng được, nhưng giúp ta truyền tin cho Kim Hàn, để hắn tới cứu ta, được không?”
“Này…” Diệu Không Không tự hỏi một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu, “Hắn chắc chắn đang ở cùng với tên kia, ta không muốn gặp phiền toái.”
Tiền Tiểu Phi biết “Tên kia” là Trịnh Ngân Tử, vì thế lại vội vàng nói: “Ngươi giúp ta truyền tin, ta nói cho ngươi biết nhược điểm của Trịnh Ngân Tử.”
“Thật sao!” Diệu Không Không lập tức tràn đầy tinh thần.
“Đương nhiên! Ghé tai lại đây…”
Cứ như vậy, Tiền Tiểu Phi cùng Diệu Không Không hoàn thành giao dịch. Tới khi Diệu Không Không rời đi, Tiền Tiểu Phi lại một lần nữa cảm thấy sinh lực trở lại. Thần may mắn đã quay về bên hắn rồi nha. Đầu tiên là Viên Tịch, tiếp theo là Diệu Không Không, xem ra mình quả thật đã đổi vận.
Nói tới Viên Tịch, Tiền Tiểu Phi lại trầm tư. Một hòa thượng lại có thể bí mật sống trong giếng nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại thật sự không ăn không uống? Hắn có thể giúp mình ra ngoài không?
Ngày mai lại tìm hắn đi – trước khi lăn ra ngủ, Tiền Tiểu Phi nghĩ như vậy.
Đêm khuya. Giếng hoang.
“Sư phụ, Pháp Từ đưa cơm tới đây.”
“Đồ đệ tử bất hiếu này, sao giờ mới đến! Muốn vi sư đói chết a!”
“Giới luật viện có việc, hơn nữa chẳng phải mười năm nay vẫn vậy có sao đâu…”
“Đó là vì thân thể vi sư cường tráng, bằng không mỗi ngày ăn có một chút như vậy làm sao ta sống được chứ.”
“Phải phải phải…”
“Có lẽ, sau này ngươi sẽ không phiền toái như vậy nữa…”
“Là sao? Chẳng lẽ sư phụ cuối cùng cũng muốn ra khỏi giếng? Ngươi đánh không lại Pháp Giới a!”
“Có nhân rồi sẽ có quả, giờ đã là lúc chấm dứt tất thảy…”