Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 55 : Xung kích

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Hai tay y đột nhiên vỗ một cái, kẹp lấy mũi tên kia.



Đó là chuyện không thể.



Chẳng phải chân khí của y đã đi lệch, kinh mạch tắc nghẽn, nội lực tiêu tan, trở thành người vô dụng rồi sao?



Hiện giờ công lực mà y phát ra quả thật giống như uy phong năm đó.



Không ai có thể tiếp được một mũi tên này, nhưng y vẫn tiếp lấy.



Lực tên còn chưa tiêu, y và mũi tên cùng nhau "bắn" tới, y đã trở thành tên.



Sát thương sức mạnh của "Thiên Y thần công" và "Thương Tâm nhất tiễn", một mình Nguyên Thập Tam Hạn làm sao có thể tiếp được.



Phải làm sao đây?



Không có biện pháp, đành phải liều mạng.



Nguyên Thập Tam Hạn vận "Nhẫn Nhục thần công", niệm Sơn Tự kinh, đột nhiên hét lớn một tiếng:



- Quân Bất Kiến… giết!



Mũi tên của hắn đang bắn vào chính hắn, là hai mũi, một mũi đến từ Thiên Y Cư Sĩ, còn một mũi đến từ Lão Lâm thiền sư.



Hắn không thể dùng sức một người đồng thời đối phó với "Thiên Y

thần công" của Thiên Y Cư Sĩ, "Phiên Kiểm đại pháp" của Lão Lâm đại sư

và hai mũi "Thương Tâm tiểu tiễn" của hắn.



Trong nháy mắt này hắn lớn một tiếng, khiến cho Lão Lâm và Thiên Y đồng thời chấn động.



Tại khoảnh khắc này, bóng dáng của hắn in lên trên tường bỗng

trở nên rõ ràng. Nguyên thần của hắn đã chuyển vào trong cái bóng, còn

thân thể của hắn là tượng Đạt Ma kim thân.



Hắn phân thân xuất ảnh, ảnh bay thân tan.



Hai mũi tên của Thiên Y Cư Sĩ và Lão Lâm thiền sư đều xuyên qua người hắn.



Mũi tên của Lão Lâm thiền sư mang theo "Phích Lịch Thần Hỏa"

đụng vào mũi tên do Thiên Y Cư Sĩ điều khiển bằng "Thiên Y thần công".

Một tiếng "bùng vang lên", cả hai mũi tên đều gãy.


Mong muốn bằng hữu không chết lại trở thành ý chí sống sót của y.



Sức mạnh ý chí lớn đến đâu?



Không biết, nhưng đó là loại lực lượng lớn nhất của con người.

Không có nó, từ một con đường nhỏ đến vạn lý trường thành, con người đều không đi được, không làm được, linh hồn vạn vật cũng không linh.



Từ trong ánh mắt kinh hãi của Thiên Y Cư Sĩ, Lão Lâm thiền sư nhìn thấy một chuyện, đó là không yên lòng.



Vì sao không yên lòng?



Y nhìn vào con ngươi Thiên Y Cư Sĩ, nhờ đó phát hiện mười ngón tay của kẻ địch đang mở ra sau lưng.



Ngay lúc này, Nguyên Thập Tam Hạn lại đột nhiên quát lớn một tiếng:



- Ngươi cũng chết đi!



Hai tay của hắn đã chụp lấy Lão Lâm thiền sư.



Hắn hét lớn cũng có lý do của hắn. Cao thủ so chiêu, chiến đấu

sinh tử, quyết sẽ không làm những chuyện không có ý nghĩa. Trên thực tế, mỗi hành động không cẩn thận đều sẽ khiến cho mình mất đi khả năng xoay chuyển. Cho nên ý nghĩa của cao thủ võ lâm thật sự là biết làm thế nào

nắm giữ hiện tại, thậm chí là một nháy mắt, một khoảnh khắc, chứ không

tin những chuyện như luân hồi, đầu thai hay báo ứng. Muôn đời nghìn thu

đều chỉ tại hôm nay, sống chết thành bại cũng chỉ ở chỗ này.



Hắn kiêu ngạo, cho nên hắn muốn nhắc nhở đối phương rằng ta đang tấn công ngươi, ngay cả khi đó là kẻ địch hắn phải giết chết.



Hắn mưu tính sâu xa, một tiếng quát kia chính là "Nhất Hát thần

công", có thể khiến cho đối phương kinh hồn táng đảm, mất đi khả năng

chiến đấu và cả khả năng sống sót.



Quả nhiên một tiếng hét này khiến cho Lão Lâm thiền sư vốn đã

thấy được kẻ địch từ trong con ngươi của Thiên Y Cư Sĩ, nhưng lại không

kịp phản ứng.



Nguyên Thập Tam Hạn bắt được đối phương, hắn muốn ném đối phương đi, rơi vào trong địa ngục bên ngoài sinh mệnh.



Cho dù đó là một ngọn núi, với "Đại Suất Bi pháp", hắn vẫn có thể ném vỡ đối phương giống như ném vỡ một pho tượng sứ.