Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 70 : Tập kích

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


Tứ Đại Danh Bổ vừa nghe tiếng sói tru, lập tức biến sắc.



Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, một bóng người màu vàng

nhạt đã mang theo mùi tanh xộc mũi, tóc tai bù xù, điên cuồng gào thét

chạy lên núi.



Cặp mắt người này phát ra ánh sáng màu xanh như dã thú, giống

như đó chính là một con thú có thân hình của người, chứ không phải là

một con người có cặp mắt của thú.



Người này vừa xuất hiện, mùi hôi liền nồng nặc khó ngửi.



Toàn thân người này đều chảy máu, giống như vừa trải qua một

trận mưa máu. Máu của hắn rất đặc, giống như tương chứ không như nước,

thoạt nhìn càng thê lương và đang sợ.



Đương nhiên, hắn trúng phải một chiêu "Kinh Diễm nhất thương"

của Gia Cát tiên sinh, khiến cho thân thể hắn bị đánh bay ra khỏi kim

thân của Đạt Ma bồ tát. Hắn không bị chia năm xẻ bảy, tan thành mảnh

vụn, đó là nhờ công lực của hắn đã cao thâm đến mức kinh hãi thế tục.



Lục Hợp Thanh Long vừa thấy sư phụ Nguyên Thập Tam Hạn bỗng

nhiên xuất hiện, lập tức vui mừng khôn xiết; sau đó lại thấy Nguyên Thập Tam Hạn cả người đẫm máu, liền giật mình biến sắc.



Nhưng ai cũng biết Nguyên Thập Tam Hạn và Gia Cát tiên sinh đang quyết một trận tử chiến tại Lão Lâm tự. Nếu như Nguyên Thập Tam Hạn có

thể đi đến đây, cũng là nói, cho dù có bị thương, chỉ cần Gia Cát tiên

sinh không xuất hiện thì hắn chính là người thắng.



Người thắng còn toàn thân đẫm máu, người thua sẽ còn mạng hay sao?



Bất kể nói thế nào, Lục Hợp Thanh Long và Tứ Đại Danh Bổ chiến

đấu đã lâu mà chưa phân thắng bại, thực lực hai bên chênh lệch không

nhiều. Hiện giờ lại có thêm Nguyên Thập Tam Hạn gia nhập, cho dù hắn đã

bị trọng thương, chỉ còn lại một cánh tay, Tứ Đại Danh Bổ cũng tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng.



Do đó Lục Hợp Thanh Long vừa nhìn thấy Nguyên Thập Tam Hạn, trong lòng liền bình tĩnh lại.



Trái ngược, Tứ Đại Danh Bổ đã biết không dễ vượt qua nguy cơ

trước mắt, lại càng lo lắng cho an nguy của sư tôn Gia Cát tiên sinh.



Vì vậy Lãnh Huyết vội quát lên:



- Thế thúc đâu?



Nguyên Thập Tam Hạn không trả lời, chỉ nhe hàm răng trắng, hét lên một tiếng.



Lãnh Huyết giơ kiếm muốn tiến lên, Vô Tình lại đột nhiên kéo y

lại. Truy Mệnh nhìn Thiết Thủ gật đầu một cái, ánh mắt rơi vào trên vết


Nguyên Thập Tam Hạn nhanh chóng lui lại một bước, hung hiểm lách qua mũi kiếm.



Mồ hôi của Yến Thi Nhị đã chảy đầm đìa, lại đâm ra một kiếm. Một kiếm này càng sắc bén hơn kiếm thứ tư.



Nguyên Thập Tam Hạn hét lớn một tiếng, hay tay đột nhiên khép lại, kẹp lấy thế kiếm.



Yến Thi Nhị kêu lên:



- Cứu mạng!



Hắn miệng hô cứu mạng, tay chân cũng không rãnh rỗi, lập tức tự

cứu lấy mình. Chợt thấy năm ngôi sao vàng từ lưỡi kiếm bắn ra, bay về

phía Nguyên Thập Tam Hạn.



Nguyên Thập Tam Hạn đột nhiên hít sâu một hơi, năm ngôi sao đều chui hết vào trong miệng hắn, sau đó hắn phản kích.



Hắn buông lỏng tay. Yến Thi Nhị rút được kiếm lại muốn tấn công, nhưng trước đó Nguyên Thập Tam Hạn đã phát ra một chưởng một quyền.



Yến Thi Nhị vẫn luôn chăm chú đề phòng, bởi vì hắn biết được sự

lợi hai của Nguyên Thập Tam Hạn, nhưng Nguyên Thập Tam Hạn còn lợi hại

hơn so với trong tưởng tượng của hắn.



Nguyên Thập Tam Hạn tấn công từ phía trước. Yến Thi Nhị lập tức

dùng kiếm chém ngang, hắn muốn chém đứt kình đạo của một chưởng một

quyền này, sau đó lập tức lui lại.



Ít nhất hắn đã đánh một hiệp với Nguyên Thập Tam Hạn. Chỉ cần

đánh được một hiệp, đó chính là khiêu chiến quyền uy. Một khi quyền uy

bị khiêu chiến, mà lại không thể khuất phục được người khiêu chiến, địa

vị sẽ bị dao động. Như vậy, những người khác (bao gồm Cố Thiết Tam và Lỗ Thư Nhất) nhất định sẽ tới giúp hắn, hợp sức với hắn đối phó Nguyên

Thập Tam Hạn.



Cho dù Lỗ Thư Nhất và Cố Thiết Tam không vì đạo nghĩa mà giúp

hắn tập kích sư phụ, nhưng ít nhất cũng sẽ vì bảo vệ bản thân mà ra tay.



Cho nên hắn đối kháng với Nguyên Thập Tam Hạn luôn giành lấy chủ động. Hắn dường như cũng không bị thua thiệt, hơn nữa còn có thể bình

an rút lui trước khi thua thiệt.



Nhưng hắn đã đoán sai, đoán sai đối thủ.



Sai lầm của một người phải trả giá rất lớn. Đoán sai thực lực

của kẻ địch, thông thường cái giá phải trả rất nguy hiểm, thậm chí là

tính mạng.



Hắn đã đoán sai cuộc tập kích của Nguyên Thập Tam Hạn đối với mình.