Kinh Diễm Nhất Thương [Luận Anh Hùng]

Chương 73 : Khế cơ (bước ngoặt)

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


- Có vài nguyên nhân khiến cho thế lực võ lâm chỉnh hợp lần nữa. Một là

thế lực mới nổi muốn đối kháng với thế lực vốn có. Thế lực vốn có đã dần dần lão hóa, lại không cho phép lực lượng mới nổi thay thế mình, vì vậy hai thế lực này nhất định phải giao chiến. Trong cuộc đối kháng này

nhất định sẽ có thế lực mới vượt lên, bất kể là tập đoàn mới nổi hay là

vốn có.



- Hai là thời cuộc và hoàn cảnh, nhất là biến hóa trong chính

trị. Quân Kim dòm ngó Giang Nam đã lâu, nhất định sẽ tìm cách lật đổ

triều đình. Ngoài ra, thế lực của ba phái chủ chiến, chủ hòa và chủ hàng vẫn luôn cân bằng, còn nội loạn phản nghịch và thế lực các bên vẫn

nhiều lần đối đầu. Không áp chế được hoàn cảnh ban đầu, nhất định sẽ

sinh ra cục diện mới. Nguy cơ này cũng chính là bước ngoặt, người biết

nắm giữ thời cơ tự nhiên sẽ xuất hiện dọn dẹp hiện trường.



- Ba là trong thời kỳ yên lặng này của võ lâm, người giỏi xuất

hiện lớp lớp. Bọn họ dĩ nhiên không cam lòng khuất phục người khác, bởi

vì cao thủ tự có phong phạm của cao thủ. Năm đó Mê Thiên Thất Thánh, Lục Phân Bán đường và Kim Phong Tế Vũ lâu có thể phân ba thiên hạ, gây dựng giang sơn, đó là nhờ vào quyết tâm thay đổi thời đại. Hiện giờ lại có

những người muốn thay đổi thời đại khiêu chiến với bọn họ.



- Trận đại đối quyết này không thể tránh, chỉ là thời cơ chưa tới.



Gia Cát tiên sinh nói như vậy.



- Tại sao?



- Bởi vì hàng ngũ lãnh đạo của người Kim cũng có biến động, bọn

họ tạm thời chỉ có thể chờ đợi thời cơ, chứ không đủ lực lượng phát động toàn diện. Trong võ lâm, mặc dù làn sóng cao thủ mới xuất hiện nhiều,

nhưng phần lớn đều gia nhập vào quân đội hai bên, thi triển sở trưởng,

ra sức vì nước; còn những người không ham muốn công danh thì đã sớm

thoái ẩn hồng trần, không hỏi thế sự. Chiến cục này đã khiến cho bọn họ

chiến đấu vì công trạng bản thân, vì ích lợi quốc gia, còn những người

không theo thời cục thì không có chí tiến thủ. Bên phía triều đình nhà

Tống, Thái tướng vẫn nắm giữ đại cục, cũng không muốn thay đổi. Đối với

hắn thì bất biến mới là cục diện tốt nhất. Hiện giờ hắn còn đắc thế, cho nên quyết không để tình cảnh đại đối quyết và đại chỉnh hợp xuất hiện

quá sớm. Thời cơ chưa tới, tất cả thay đổi sắp xảy ra chỉ là huyễn

tượng, nếu không kiên nhẫn thì sẽ gặp trắc trở khắp nơi, việc nhỏ không

nhịn thì mưu lớn sẽ loạn. Võ Tắc Thiên từ khi tiến cung với danh phận

"tài nhân", phải chờ cơ hội mất mười hai năm, chờ thời cơ xưng đế mất

năm mươi ba năm. Những kẻ không thể chờ thì thông thường cũng không thể

thắng. Trước tiên phải bền lòng, có nghị lực, chăm chỉ và tài năng, cộng thêm vận may mới có thể thành công được.



- Nhưng đúng là khắp nơi trong kinh đang triệu tập binh mã, đằng đằng sát khí, giống như sắp diễn ra một trận chém giết lớn.



Thư Vô Hý nói.



- Vậy chắc hẳn là tin tức từ trong Nguyên thần phủ truyền tới đầu tiên?



Lãnh Huyết nói:



- Trong số nhân vật võ lâm của kinh sư, đại ca Đỉnh phái Khuất

Hoàn và lão đại Sĩ phái Trí Lợi là những người vào kinh trước tiên, dẫn

tới xôn xao.



Truy Mệnh nói:



- Ngoài ra, Vương Sang Khôi của Tiêu Cục Vương cũng đang chọn

thời điểm thích hợp, tuyên bố nhân mã tiêu cục dưới cờ hắn hoàn toàn

thoát ly khỏi hàng ngũ Phong Vân tiêu cục, nương nhờ vào Thái tướng,

khiến cho thế lực ban đầu vốn cân bằng lại trở nên hỗn loạn.



Thiết Thủ nói:



- Trước mắt, lãnh đạo của Kim Phong Tế Vũ đang lâm vào nội đấu

nghiêm trọng, Lục Phân Bán đường tự mình chỉnh hợp lại, còn các thủ lĩnh của Mê Thiên Thất Thánh vẫn mơ hồ. Mấy trận giao chiến trong kinh sư,

đều là do cao thủ trong Nguyên Thần phủ kích động và dẹp yên.



Vô Tình nói:



- Cho nên thế thúc đoán đúng, tất cả hỗn loạn đều xuất xứ từ chỗ Nguyên sư thúc.



Gia Cát tiên sinh nói:



- Như vậy, Nguyên sư đệ là đang chỉnh hợp lực lượng của mình.



Thư Vô Hý hỏi:



- Tại sao hắn phải làm như vậy?



Gia Cát đáp:



- Bởi vì hắn muốn gây dựng thanh thế.



Thư Vô Hý liền hỏi:


- Huống hồ một người cho dù võ công có cao, nhưng mù một con

mắt, mất một cánh tay, còn điên nửa cái đầu, mạnh đến đâu cũng không

phải là không thể chết.



Lãnh Huyết đột nhiên nói:



- Để con đi giết Nguyên sư thúc đi. Những năm gần đây Vương Tiểu Thạch bôn ba giang hồ, lưu vong thiên hạ, y cũng đủ mệt rồi.



Gia Cát nói:



- Nguyên Thập Tam Hạn giết chết nhị sư huynh, là người dưới giết người trên. Nếu như ta giết hắn, người khác sẽ cho rằng ta lo sợ tài

năng của hắn. Các con giết hắn cũng là mưu giết người trên, không tốt

cho chức phận và danh dự của các con. Còn Vương Tiểu Thạch giết hắn thì

lại khác.



Truy Mệnh nói:



- Bởi vì hắn đã giết sư phụ của Vương Tiểu Thạch.



Lãnh Huyết nói:



- Vương Tiểu Thạch cũng không phải là nha sai.



Thiết Thủ nói:



- Vương Tiểu Thạch đã gánh tội danh giết Phó Tông Thư, cũng không quan tâm đến chuyện giết thêm một Nguyên Thập Tam Hạn.



Vô Tình nói:



- Chúng ta lại có thể ngấm ngầm trợ giúp Vương Tiểu Thạch hành động, khiến cho hắn tiến lui thuận tiện.



Gia Cát lại thở dài nói:



- Chúng ta làm như vậy hơi ích kỷ, nhưng đó là do tình thế bắt

buộc. Bởi vì chúng ta không thể giống như đám giang hồ võ lâm, chỉ cần

bản thân được sảng khoái. Có ân báo ân, có thù báo thù, ai không mong

muốn. Nhưng chúng ta còn phải bảo tồn thực lực, không cho kẻ thù mượn

cớ, còn phải giữ gìn nguyên khí của triều đình, chiến đấu đến cùng với

thế lực gian ác, như vậy cần phải có một chút phương pháp và thủ đoạn.



Y ngừng lại một chút, sau đó nói:



- Các con dũng cảm hi sinh để bảo vệ chính nghĩa. Nhưng cho dù

là vì yêu, cũng không thể hở một chút là nói hi sinh. Yêu nước yêu dân,

yêu người yêu tình, yêu tự do yêu chính nghĩa, vậy thì nên sống vì nó.

Mạng chỉ có một cái, nếu tùy tiện hi sinh, vậy thì quốc gia, dân tộc, ái tình, tự do cũng không yêu được nữa.



Lãnh Huyết im lặng.



Truy Mệnh vỗ vỗ bả vai Lãnh Huyết:



- Chúng ta cũng sẽ hành động, chúng ta có thể giúp Vương Tiểu Thạch.



Thiết Thủ nói:



- Đúng. Vụ giết Phó Tông Thư đã qua lâu, Thái Kinh cũng xem như

mượn tay người khác diệt trừ kẻ thù chính trị đang dần dần lớn mạnh này. Vương Tiểu Thạch trở lại kinh thành, vừa lúc có thể phát huy sở trường, theo đuổi hoài bão, thi thố tài năng của y, chúng ta không nên khiến y

phải lưu vong nữa.



Vô Tình nói tiếp:



- Hiện nay Kim Phong Tế Vũ lâu đang nội đấu kịch liệt, Vương

Tiểu Thạch lại rất có ảnh hưởng trong lâu. Chỉ cần có thể giúp y ngồi

lên chức vị cao nhất của Phong Vũ lâu, Thái Kinh lôi kéo y còn không

kịp, chưa chắc đã muốn y không thể đặt chân tại kinh thành. Mà y cũng

vừa lúc có thể kiềm chế việc Kim Phong Tế Vũ lâu đang dần dần bị Bạch

Sầu Phi theo túng. Bạch Sầu Phi dã tâm quá lớn, một khi hắn đoạt được

quyền hành, không ai có thể yên tâm được, Thái Kinh cũng vậy.



Gia Cát tiên sinh chắp tay nhìn trời, thở dài nói:



- Nhưng vấn đề vẫn là có...



- Ví dụ như…



Lúc này Thư Vô Hý là đã hiểu rõ toàn cục, liền nói tiếp:



- Vương Tiểu Thạch rốt cuộc có giết được Nguyên Thập Tam Hạn hay không?