[Kojiyuu] Người Yêu Tiền Tỷ

Chương 1 :

Ngày đăng: 03:18 19/04/20


Trường nữ sinh trung học Majihabara.



Đúng với cái chữ “danh giá” mà người ta vẫn thường hay dùng để miêu tả, đây chính là ngôi trường hào nhoáng bậc nhất Nhật Bản. Hiển nhiên, học sinh Majihabara đều là con gái cưng của ông chủ tập đoàn giàu có nào đó, hoặc là tiểu thư của một dòng họ khét tiếng lâu đời. Đặc biệt hơn, trường sẽ không-bao-giờ nhận những học sinh không có vai vế trong xã hội vào học, vậy nên cũng sẽ không-bao-giờ xảy ra trường hợp một học sinh nghèo nhờ học bổng mà vào được Majihabara và bị các học sinh khác cô lập, tảy chay, bắt nạt, v.. V...



Đúng vậy, Majihabara chính là ngôi trường thực dụng nhất Nhật Bản, đồng thời cũng là nơi để các nhân vật “tai to mặt lớn” thể hiện đẳng cấp của mình.



Nếu như bạn không phải là một người máu mặt nào đó, đừng mơ có thể bước chân được vào Majihabara.



- O0o-



Lớp 7 năm 3 trường nữ sinh trung học Majihabara.



Một nhóm gồm ba nữ sinh ngồi chụm đầu vào nhau tán dóc. Gồm một cô gái có gương mặt thanh tú ngồi giữa, bâng quơ chống tay lên bàn, một tóc ngắn cá tính và một lùn nhất trong cả bọn ngồi ở hai bên.



“Cậu lại chia tay bạn gái nữa rồi à Yuko?” – Cô gái tóc ngắn lên tiếng.



Cô gái này tên là Miyazawa Sae, là con gái rượu của chủ tập đoàn sản xuất xe đua nổi tiếng nhất thế giới Miyazawa. Cô luôn khiến cho mọi người lúc nào cũng cảm thấy đầy sức sống. Đặc biệt hơn hết, Sae đã luôn được các bạn nữ sinh trong trường, thậm chí là cả thầy cô giáo gọi là “Ikemen”. Hiển nhiên, số lượng bạn gái của cô dù có đếm hết mười đầu ngón tay, cộng thêm mấy chục ngón tay của người khác nữa cũng không đủ.



Cô gái tên Yuko được Sae hỏi chuyện vừa nãy chính là cô nàng có gương mặt thanh tú ngồi ở giữa, khí chất của cô có thể nói là lấn át hoàn toàn hai người bạn của mình.



“Ừa, lần này mới chỉ có 2 tuần thôi. Còn ít hơn cả lần trước.”



“Nè, đây chẳng phải là cô gái cuối cùng trong trường mình sao? Cậu đã quen hết tất cả nữ sinh Majihabara còn gì!?” – Cô gái lùn nhất nhóm cuối cùng cũng lên tiếng.



“Thật sao?” – Yuko hơi mở to mắt hỏi ngược lại.



“Là thật đó! Không lẽ bây giờ cậu chuyển mục tiêu sang tấn công giáo viên à?”



“Cậu bị ngốc à Takamina?” – Sae đánh đầu cô lùn kia một cái. – “Cậu không biết trường mình cấm không cho giáo viên và học sinh có quan hệ bất chính sao?”



“Thế phải làm sao bây giờ?” – Yuko ôm đầu lắc qua lắc lại.



“Một là cậu chịu cảnh FA, hai là cậu kiếm bạn gái ngoài trường đi.”



“Majihabara là nơi tập hợp tất cả những cô gái xinh đẹp nhất Nhật Bản mà cậu ấy còn chán lên chán xuống, kiếm bạn gái ở ngoài chẳng khác nào” tình một đêm “à?” – Takamina trợn mắt.



“A!” – Sae bỗng như nhớ ra được điều gì đó, há miệng ra “A” lên một tiếng. – “Đúng rồi, chú tớ có một dịch vụ thuê người yêu gì đó, tớ có nói qua cho các cậu rồi đúng không?”



“Cái dịch vụ đó thật sự hoạt động được sao?” – Yuko trề môi nghi ngờ.



“Tớ không biết, nhưng mà nhìn chú tớ càng ngày càng phát đạt thì chắc là được đó a.”



“Nè, dù gì ở đây cũng hết người để quen rồi, cậu thử một tí đi, cũng không mất mát gì hết.” – Takamina đề nghị.



“Cuối buổi hôm nay đi đi, chú tớ là chủ quán bar gần nhà cậu luôn đó Yuko.”



Trên đời này thật sự có loại dịch vụ này sao? – Yuko chống cằm suy nghĩ, đúng lúc đó thì chuông báo hiệu giờ học reo lên, giáo viên cũng đã bước vào lớp.




Yuko tiếp thu lời nói của chú Sae rồi nhẹ gật đầu một cái, sau đó xoay người theo Takamina và Sae ra ngoài.



- O0o-



Ngày hôm sau. Lớp 7 năm 3 trường nữ sinh trung học Majihabara.



Bộ ba Yuko Sae Takamina ngồi lười biếng tán dóc trong lớp, sau đó rất nhanh bị thu hút bởi những tiếng xì xào xung quanh.



“Nè, cậu biết gì chưa? Trường chúng ta hôm nay có học sinh mới chuyển đến đó!” – Nữ sinh A lên tiếng.



“Là con của chủ tập đoàn nào đây?” – Nữ sinh B tò mò.



“Tớ không biết, nhưng mà nghe nói là quyền lực lắm!”



Yuko và Sae thích thú nghe nhóm nữ sinh đó bàn tán, còn Takamina thì run lẩy bẩy, thầm cầu mong bản thân không sao.



“C-Chết tớ rồi...” – Takamina ôm đầu quằn quại.



Yuko thấy thế thì cười muốn lọt cả ghế, cô thật mong cô gái kia mau đến đây thật nhanh để cô còn xem kịch vui nữa.



Khoảng một lúc sau thì cuối cùng chuông báo giờ học cũng reo, tiết đầu chính là tiết chủ nhiệm. Các nữ sinh nhìn hai bóng người lướt qua trên cửa sổ lớp mà tò mò không thôi. Yuko ngồi đằng sau khều khều người Takamina trêu chọc: “Takamina lát phải đứng dậy chào bạn mới đó nha~”



“Cậu là đồ chết tiệt!”



Cửa lớp bật mở. Cô giáo bước vào, theo sau là một nữ sinh. Cả lớp trố mắt trầm trồ, trong đó có cả Yuko Sae Takamina.



“Hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới, Kojima-san, em tự giới thiệu một chút đi.”



“Xin chào mọi người, tôi tên là Kojima Haruna, mong được mọi người giúp đỡ.”



Cả lớp ai cũng vỗ tay chào mừng học sinh mới, chỉ có ba người là khác biệt.



Sae thì mở to mắt thầm nghĩ học sinh mới không phải là cái cô Acchan gì đó sao? Chú cô lừa đảo à?



Takamina thì vuốt ngực thở phì phì, thoát được gánh nặng rồi.



Yuko thì nhìn chăm chăm vào cô học sinh mới, thất thần.



“Kojima-san, em có thể ngồi ở cuối lớp, dãy thứ tư.”



“Vâng.” – Haruna gật nhẹ đầu một cái rồi đi thẳng xuống vị trí, khi cô bước ngang qua bàn Yuko, một cơn gió không biết từ đâu thổi vào khiến cho mái tóc nâu bồng bềnh của Haruna bay lên. Mùi thơm thoang thoảng dễ chịu xộc vào mũi, đồng thời Yuko cũng thấy được một chiếc bông tai lấp ló sau mái tóc.



Chiếc bông tai đó hình như là do bốn chữ cái ghép lại.



N-Y-A-N. Nyan?