Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 37 :

Ngày đăng: 19:46 19/04/20


“Nếu mấy người không tin, tôi có thể dùng tin tức hữu dụng trao đổi, nếu tôi muốn cầu cạnh mấy người, như vậy cũng không tồn tại giao dịch công bằng. Bây giờ tôi tiết lộ vài tin tôi biết để thể hiện thành ý hợp tác, thế nào?”



Ba người nghỉ ngơi một tiếng thì lại chuẩn bị xuất phát. Mục đích của họ là siêu thị cỡ lớn, tìm xe đạp và gia vị, mặt khác còn muốn tìm chút nước sạch, nếu như có bình thì tốt nhất, nhưng có thể Quý Dương đã bị cắt nước từ lâu, có nước mà uống sợ rằng cũng giống như có thức ăn mà ăn, sớm đã bị cướp đoạt bằng sạch.



Rất nhanh họ đã tìm đến một siêu thị, ngoại thất của siêu thị là thủy tinh, bởi thiếu kết cấu bê tông nên thực vật không thể mọc rễ nảy mầm từ vách tường, cho nên siêu thị này không bị thảm thực vật bao trùm, ánh sáng có thể trực tiếp chiếu vào. Nơi có ánh sáng luôn làm người ta an tâm hơn, họ quyết định đi vào tìm thử một chút.



Bên trong siêu thị hầu như đã bị cướp đoạt không còn gì, trên mặt đất văng đầy các loại thức ăn và chất lỏng đã không rõ màu sắc, hễ là cái gì có thể dùng được thì đã không còn lại gì.



Liễu Phong Vũ bĩu môi: “Đừng nói muối, trên mấy kệ này ngay cả băng vệ sinh cũng không tìm thấy đâu.”



Ba người không khỏi thất vọng, thứ quan trọng như muối ăn, chỉ sợ không còn lại gì.



Họ vẫn đến khu bán đồ tổng hợp xem thử, quả nhiên, tất cả các kệ đều đã trống không, trên mặt đất còn rơi vãi rất nhiều bột phấn và xì dầu. Tùng Hạ ngồi xổm tìm từng kệ một, đúng là không phụ lòng người, rốt cuộc dưới đáy một kệ hàng, cậu đã tìm thấy một túi muối rơi vãi hơn nửa. Cậu quỳ rạp trên mặt đất lôi túi muối ra, sau đó dùng tay gom số muối trên mặt đất vào, rốt cuộc miễn cưỡng cũng góp nhặt được non nửa túi muối.



Tùng Hạ dùng túi nylon bọc ba lớp gói muối quý giá kia, cẩn thận bỏ vào trong ba lô.



Liễu Phong Vũ thở dài: “Cuộc sống này trôi qua, mẹ nó chứ quá khổ sở.”



Tùng Hạ cười nói: “Liễu ca, chúng ta nên biết hài lòng, số muối này dùng tiết kiệm thì chúng ta có thể dùng non nửa năm đấy, nhưng khi đó chúng ta cũng có thể đến được Bắc Kinh, đến Bắc Kinh rồi không chừng có thể ăn.”



Liễu Phong Vũ lắc đầu, dường như không ôm hi vọng gì.



Ba người chạy lên lầu, định tìm một chiếc xe đạp.



Liễu Phong Vũ đột nhiên nói: “Tiểu Hạ, ba mẹ cậu ở Bắc Kinh à?”



Tùng Hạ ngẩn người, cười đắng chát: “Họ mất từ lâu rồi, đã gần mười năm.”



Thành Thiên Bích nhìn cậu một cái, đây là lần đầu tiên họ nói về gia đình.



Liễu Phong Vũ gật đầu: “Bây giờ nghĩ lại, nói không chừng đó lại là chuyện tốt.”



Tùng Hạ nói: “Không phải chịu dày vò tận thế, có lẽ thật sự coi là chuyện tốt, còn anh thì sao, Liễu ca? Ba mẹ anh ở đâu?”



Trong mắt Liễu Phong Vũ hiện lên vẻ đau đớn: “Không biết.”



Hai chữ nói rất nhẹ nhàng, lại có thể khiến bao người đồng cảm.



Không biết… không ai biết người thân bạn bè ở phương xa bây giờ thế nào, họ đã chết chưa, họ có được ăn một bữa cơm no không, có đang vì mình mà nóng ruột nóng gan không? Trong khoảnh khắc hệ thống thông tin tê liệt, muốn biết hiện trạng của người thân đã trở thành giấc mộng xa không thể với. Khi họ trèo non lội suối tiến lên vì một mục đích xa xôi, không biết sau khi trải qua trăm ngàn cay đắng ấy, có gặp được người thân một lần hay không. Dường như ai cũng phải trải qua nỗi niềm đau đớn này.



Hiện tại, vô cùng có khả năng đã là vĩnh biệt.




Trong lòng ba người đều có chút chấn động, nếu như lời Trang Nghiêu nói là thật, vậy nó tuyệt đối nắm giữ rất nhiều nội dung có giá trị mà ngay cả quan chỉ huy tối cao như tham mưu trưởng cũng không biết.



Thành Thiên Bích lạnh nhạt nói: “Chúng tôi làm thế nào để tin lời cậu nói là thật.”



“Tôi nghĩ có thể, trước tiên nói về những thứ đơn giản nhé. Tôi biết tất cả các phương thức biến dị hiện nay, tôi có thể nói cho mấy người biết.”



Nhất thời, ánh mắt Tùng Hạ sáng lên.



Đây là tranh minh họa Trang Nghiêu do bạn có nickname Anh Hoa Thảo Bính vẽ, phong cách khác với tranh minh họa của Mặc Thiên trước kia.



TRANG NGHIÊU



Giới tính: Nam | Tuổi: 11 tuổi.



Chiều cao: 134cm (Đang lớn) | Cân nặng: 31kg (Đang lớn)



Nghề nghiệp: Không.



Tính cách: Ngạo mạn, quái gở, không coi ai ra gì, từ bé đã là thiên tài nhi đồng mười phân vẹn mười, thích nghiên cứu những thứ cổ quái hiếm lạ, bởi vì từ nhỏ xa cách người thường nên thiếu đạo đức, không có bạn bè. Dù não bộ phát triển vượt mức, nhưng tuổi tâm lý lại nhỏ hơn bạn cùng lứa.



Thân phận: Bí ẩn.



Năng lực biến dị: Tiến hóa não bộ.



Thú cưng: A Bố.



Bonus thêm đây là giống mèo Ragdoll, tượng trưng cho A Bố phiên bản manhua (❁´◡`❁)



A BỐ



Chủng loại: Bicolor Ragdoll.



Giới tính: Đực | Tuổi: 4 tuổi.



Chiều cao (không bao gồm đuôi): 7.7 mét | Cân nặng: 5.8 tấn



Tính cách: Ngoan ngoãn thông minh, vô cùng nghe lời.



Chủ nhân: Trang Nghiêu