Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 1 :
Ngày đăng: 18:48 19/04/20
Thế giới này so với thế giới trong nhận thức của chúng ta tựa hồ không quá giống nhau.
Bởi vì bối cảnh sinh hoạt khác nhau, mỗi ngày tiếp xúc thông tin khác nhau, nên nhận thức của mỗi người về thế giới này cũng khác nhau.
Vì thế, người người đều cho rằng " Thế giới " trong nhận thức của mình là "Thật " nhất.
Sau đó thì sao ____________
Mọi người có thể thông qua các phương thức môi giới khác để biết về "Thế giới của người khác".
Như báo chí, tạp chí, TV...
Vậy có thể có một thế giới hoàn toàn khác với thế giới của mình.
Khác ở chỗ... nó giống như một cái thế giới hoàn toàn khác biệt!
Nhưng là vì mỗi ngày, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, nên mọi người đều đã xem là chuyện đương nhiên mà tiếp nhận sự tồn tại của " Thế giới khác".
Mặt khác cũng có một số nhóm người không tự mình thể nghiệm qua sinh hoạt thực tế, cũng không có nhìn qua thế giới trên ti vi hay tạp chí, nên đối với tuyệt đại đa số người như thế mà nói, nó chính là một "Thế giới không tồn tại".
- ---------------------------------------------
Như thường ngày, Lâm Uyên bước chân vào cửa cục.
Thời gian hiện tại là 7 giờ 57 phút sáng, khí trời quang đãng, rất thoải mái.
Trên kệ có đặt rất nhiều báo, đều do cục thống nhất chỉ định.
Khá nhiều loại đều trong phạm vi chi tiêu, một phần là báo chí địa phương, phần còn lại của những nơi khác.
"Thâm Bạch." Mang theo nụ cười ấm áp từ trong "Vòng vây" đứng lên, trong miệng nam sinh phun ra hai âm tiết.
Giọng nói của hắn đồng dạng êm tai cực kỳ, không cao không thấp, không quá trầm thấp, cũng không quá đặc biệt bén nhọn.
"A?" Nữ sinh sửng sốt một chút: "Ách... Có... Họ Thâm sao?"
"^_^" Thâm Bạch vừa làm xong tự giới thiệu vừa cười: "Có nga, 《 Hiện đại Hán ngữ tự điển 》, trang thứ 3091 đoạn thứ hai đếm ngược."
"Nga nga! Thật là lợi hại! Ta trước hoàn toàn chưa từng nghe qua họ này!" Đám người vây quanh liền trăm miệng một lời tán thán.
"Rất hân hạnh được biết mọi người, bất quá, ta kế tiếp còn muốn bái phỏng một vị giáo sư, đã sớm hẹn xong rồi, vậy..." Nam thanh niên Thâm Bạch trên mặt lộ ra một chút bất đắc dĩ, bất quá khóe miệng vẫn đang tươi cười thoả đáng.
"A! Hẹn giáo sư trọng yếu, mọi người mau tản ra, để Thâm Bạch đồng học nhanh qua!"
Vì vậy, nguyên bản " Vòng " kín không kẽ hở trong nháy mắt hé ra một cái "Đường".
Mỉm cười đi ra ngoài, trước khi đi Thâm Bạch còn không quên xoay người hướng mọi người hơi khoát khoát tay.
Sau đó mới ly khai.
Lần này, hắn một đường tiến về phía trước, không nhanh không chậm, không lớn không nhỏ.
Cũng không quay đầu lại nữa.
"Thế giới này, thật không -- thú vị -- a -- "
Hắn hoàn toàn không có đi bái phỏng giáo sư gì cả, chỉ một đường thẳng tới bên hồ không người, loạn vô hình tượng ở trên cỏ than nhẹ, sau đó nhẹ giọng "Thiết" một tiếng.