Kỳ Huyễn Dị Điển

Chương 171 :

Ngày đăng: 18:50 19/04/20


Khai giảng, Thâm Bạch đã thoạt nhìn như người thường, hắn cố ý lúc Tuyền Thuỷ tới thì lôi kéo hắn đi ra bên ngoài mua vài thứ ← Lâm Uyên ở nhà, không mang huy chương, nhưng mà Tuyền Thuỷ lại không có phản ứng kỳ dị nào.



Nếu như nói là bởi vì Tuyền Thuỷ quá bình tĩnh, như vậy các ma vật và ma thú khác chung quanh cũng không có phản ứng gì liền có thể nói rõ vấn đề.



"Ám vật chất khí giá trị" hừng hực rõ ràng của hắn rốt cục dập tắt.



Không, không thể nói tắt, nó vẫn còn, chỉ là từ ngoài da chuyển dời đến dưới da, dần dần thẩm thấu đến huyết quản, theo huyết quản vận tải hoàn toàn biến mất vào mỗi một cái tế bào.



Ân... tế bào trên ý nghĩa của thân thể hiện tại đi?



Nhưng thật ra Tuyền Thuỷ có chút hơi vô cùng kinh ngạc ——



"Trước chúng ta đều cho rằng Ửu Kim thị rất... hẻo lánh, ám vật chất mật độ cùng chất lượng thấp, vốn cũng không dễ sản sinh ma vật ma thú mới không nói, ngay cả nhân loại đều rất khó xuất hiện người có dị năng cao cấp... Không nghĩ tới bây giờ ở đây thật náo nhiệt ma!"



Cũng khó trách Tuyền Thuỷ sẽ có cảm khái như vậy, Ửu Kim thị hôm nay quả thực náo nhiệt rất nhiều, còn hơn trước cả đường cái phóng nhãn nhìn lại chỉ có một chút hắc khí, mạn sanh hắc sắc thực vật, các loại hắc sắc tiểu trùng..., trên đường cái giờ như rừng rậm đã thêm rất nhiều "Cự thú".



Chúng nó có vóc dáng rất nhỏ, thoạt nhìn cùng tiểu động vật bình thường không có gì khác nhau, có con lại khá lớn, đại khái hình thể như cọp và sư tử vậy... Tưởng tượng một chút ngươi ở góc đường thấy cọp hay sư tử đang hành tẩu trên đường, cảnh tượng có đúng hay không có điểm dọa người?



Bất quá xin yên tâm, những "Cọp sư tử" đó đều là một duy độ khác của ma vật ma thú, người thường thậm chí phổ thông dị năng giả đều nhìn không thấy.



Có nữa chính là ma thú hình thể to lớn hơn, khi bọn họ đi mua thức ăn, vừa vặn có ma thú như vậy xuất hiện dưới cầu phía trước, phải biết rằng chỗ của Thâm Bạch thế nhưng ở tầng cực kì cao, nơi bọn họ gần đây mua thức ăn cũng là siêu thị cao tầng mắc trên đường không trung, mà đầu cao to kia cư nhiên có thể từ góc độ bọn họ nhìn thấy, còn có thể thấy đầu ——



Đó là ma thú to lớn vóc dáng chừng hơn một trăm tầng lầu.



Bất quá cùng ma thú có hình thái đã cố định bất đồng, nó càng giống như một đoàn bóng đen chỉ có đại khái đường nét.



"Có loại cao to ma thú này xuất hiện, ở đây cũng đã xem như rất nhiều ma thú." Mang theo giỏ thức ăn, Tuyền Thuỷ nhìn đầu cao to phía trước, cả mắt đều là cảm khái.



Mang theo giỏ thức ăn khác, Thâm Bạch khiêm tốn thỉnh giáo: "Tuyền Thuỷ gia gia vì sao nói như vậy?"


"Bạch Bạch trước đây cũng thế mà." Tiểu Nha nghiêm túc nói, bất quá rất nhanh vui rạo rực lên: "May là Bạch Bạch không giữ vệ sinh, nhất định là chúng ta trước đây mỗi ngày tại nhà trảo trùng quét tước đến thành thạo, lúc này mới được nhận thành công đát!"



"..." Lớn như vậy cho tới bây giờ chưa từng bị phê bình không giữ vệ sinh qua - Thâm Bạch.



Bất quá...



"Sau này em và Đông Bảo, Đầu to đều có tiền lương a! Tiền lương của em phụ trách giao cho học phí nhà trẻ Tiểu Mỹ, tiền lương Đông Bảo giao cho tiền thuê nhà Bạch Bạch, Đầu to thì dùng mua đồ ăn ngon cho Bạch Bạch và A Uyên nha!" Như một bà quản gia, Tiểu Nha đem tiền lương ba người ngay ngắn rõ ràng sắp xếp xong xuôi.



Giờ khắc này, Thâm Bạch bỗng nhiên bị cảm động.



Không giống với cảm động Lâm Uyên mang cho hắn, là một loại cảm động khác.



"Anh, anh làm sao có thể ăn uống chùa ni... Anh và A Uyên cũng giao chút tiền, mua một lần ăn uống đi." Thâm Bạch cảm động nói.



Tiểu Nha lại cự tuyệt hắn: "Không cần, anh và A Uyên còn là học sinh ni ~ em và Đông Bảo bọn họ cũng đã đi làm, hơn nữa, anh có tiền ma vật chưa? Ổn định thu nhập sao?"



Thâm Bạch: Ta có tiền của ma vật ← Yếm cho, thế nhưng... Thật đúng là không phải ổn định thu nhập.



Thâm Bạch trong lòng ngũ vị tạp trần, Tiểu Nha đã tiếp tục cùng Lâm Uyên nói chuyện công tác ——



"... Lại nói tiếp lão bản chúng ta và Bạch Bạch thích nhiều thứ như nhau ni ~ tỷ như TV, tỷ như ống nghe điện thoại... đều giống với Bạch Bạch mua ấy, ngay cả đồ thích ăn đều không sai biệt lắm, em xem thức ăn hắn cầm về, thực giống như A Uyên làm ni!"



Thâm Bạch: Đó chính là TV của ta, chính là ống nghe điện thoại của ta... Đồ ăn hắn lấy về, chính là A Uyên làm. Chết tiệt —— hắn lúc nào đã lấy đồ A Uyên làm mang trở về?!



Hoàn toàn không bắt bẻ Thâm Bạch nội tâm hoạt động, Tiểu Nha tiếp tục hưng cao thải liệt tát muối:



"Được rồi, TV nhà Bạch Bạch lúc nào đổi thành mới a? Ống nghe điện thoại cũng thay đổi ni..."



Thâm Bạch:...