Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 180 :
Ngày đăng: 18:50 19/04/20
Lâm Uyên tâm tình phức tạp nhìn tiểu ma vật cười đến vẻ mặt thỏa mãn, đối với chuyện tiểu ma vật bán mình mua sát nhân, hắn, là thật không biết nói cái gì cho phải.
Thế nhưng mắt nhìn người môi giới khí quan trước rời khỏi gần chen tới, hắn lại cái gì cũng không đoái hoài nữa, chỉ là thân thủ bắt được tay tiểu ma vật, sau đó lôi kéo đi về phía trước.
"Đã bán mất nga ~" Yếm tựa hồ cùng nam ma vật kia nói gì đó, hắn chỉ nghe được câu này, cái gì khác cũng không nghe được —— hắn đã lôi kéo tiểu ma vật đi xa.
Cứ như vậy đi một đoạn thật dài, Lâm Uyên mới dừng lại.
"Không biết mình vừa làm quyết định là đúng hay sai?" Thanh âm Thâm Bạch vang lên từ phía sau hắn, nửa câu đầu là từ phía sau truyền tới, nửa câu sau đã đến bờ vai bên phải.
Thâm Bạch đứng vững bên cạnh hắn.
"Không nghĩ ra không quan hệ, em bình thường cũng có vấn đề không nghĩ ra, lúc này buông tay là một chủ ý tốt, như thường lệ bỗng nhiên sẽ suy nghĩ minh bạch thôi."
Thâm Bạch nhẹ giọng nói.
"Dù cho vẫn luôn không đáp án cũng không cần gấp, như Yếm vừa nói: Bởi vì vừa vặn không có tiền ma vật, chứng minh đồng hồ kia và hắn không duyên phận, nên nó thuộc về em. Em nghĩ những lời này vừa vặn có thể làm đáp án của vấn đề này."
"Anh vừa vặn có 20 vạn, sau đó tên tiểu tử này vừa vặn cần 20 vạn, chia ra không nhiều lắm, một phần không thiếu, cái này chứng minh hai người có duyên phận, nên hắn bị anh cứu."
"Không cần nghĩ quá nhiều vấn đề, rất nhiều vấn đề đều là một vòng nối một vòng, vòng này vòng tiếp theo còn bất hảo, không có nghĩa mắc xích về sau của chúng nó đồng dạng bất hảo, chúng ta chỉ phải bảo đảm mắt xích trước mắt tuân theo tâm ý của mình là tốt rồi."
Thâm Bạch nhẹ giọng nói, như là nói cho Lâm Uyên, hoặc như là nói cho chính mình nghe.
Lâm Uyên như có điều suy nghĩ đứng tại chỗ, cứ như vậy lẳng lặng một hồi, hắn bỗng nhiên thấp giọng nói: "Cậu nói đúng."
Sau đó, hắn quay đầu, ánh mắt hẹp dài nhìn về phía Thâm Bạch: "Bất quá —— "
"Không phải tôi vừa vặn có 20 vạn, mà là cậu vừa vặn có 20 vạn."
Thâm Bạch liền nở nụ cười: "Được rồi, là em vừa vặn có 20 vạn, cho nên đứa bé này cùng hai chúng ta đều có duyên."
"Bất quá 20 vạn là tôi mượn cậu, trở về sẽ trả."
"Tốt tốt ~ chờ anh tốt nghiệp một lần nữa bắt đầu công tác thì trả lại em là được rồi." Thâm Bạch tiếp tục cười.
"Khởi lương của cảnh sát tân nhân là 10000, nếu như vô pháp thăng chức, không chừng rất nhiều năm đều sẽ là mức tiền lương này, lấy khuynh hướng A Uyên tiêu phí đến xem, mỗi tháng có thể tồn hạ 5000 khối đưa em, một tháng 5000 khối, một năm là 6 vạn, 20 vạn mà nói, đại khái cần hơn ba năm?"
"Hơn ba năm? Hoàn hảo, không tính là quá lâu."
"Đừng gọi anh chủ nhân, đây không phải là nhà của anh, là nhà Thâm Bạch, Thâm Bạch chính là người đang đứng đờ ra trong phòng khách kia." Lúc này là thanh âm của Lâm Uyên.
Đi vào mở ra tủ lạnh, hắn từ trong tủ cầm mấy cái túi thực phẩm tiện lợi để vào máy đun nóng ← Lâm Uyên mặc dù biết làm cơm, bất quá lại không nhất định mỗi một đốn đều làm cơm, tương phản, một người sống bình thường sẽ chọn mua thực phẩm tiện lợi, mỗi khi còn là Thâm Bạch năn nỉ mới có thể mua thức ăn làm cơm.
Điểm này, Lâm Uyên vẫn có chút ý tứ qua loa của đàn ông~
Hôm nay thời gian đã chậm, trước mắt lại có tiểu ma vật bẩn thỉu, làm cơm hiển nhiên rất làm lỡ thời gian, hắn đơn giản liền lấy ra thực phẩm tiện lợi dự bị, sau công phu đun nóng, hắn lại mang theo tiểu ma vật đi phòng tắm.
"Biết tắm chứ?" Lâm Uyên nhìn về phía tiểu ma vật.
Nhìn phòng tắm lớn rộng mở, chung quanh sáng lấp lánh, tiểu ma vật khiếp khiếp gật đầu.
"Vậy chính em tắm, anh đi ra ngoài chuẩn bị bữa cơm, em đi ra có thể ăn cơm." Khẽ vuốt cằm, Lâm Uyên ly khai phòng tắm.
Bất quá, hắn vừa ly khai chưa tới ba thước, liền nghe được phía sau phòng tắm truyền đến một tiếng nhỏ thét chói tai, sau đó là cô lỗ lỗ thanh âm.
Chần chờ một chút, Lâm Uyên một lần nữa về tới nơi vừa ly khai, đẩy ra cửa phòng tắm, hắn lập tức thấy được tiểu ma vật bên trong biến thành một con... mèo rơi xuống nước ướt sũng.
Phòng ở Thâm Bạch là nhà trọ xa hoa, ngay cả phòng tắm đều cao cấp hơn gia dụng người bình thường rất nhiều, cố nhiên có hình thức truyền thống tắm vòi sen không sai, còn có hình thức "Thủy vũ trụ", hơi nước có thể từ bốn phương tám hướng mềm mại phun ra, mọi người ở trong hơi nước hô hấp như thường, một bên tự do hô hấp một bên tắm.
Lâm Uyên nguyên vốn đã đem hình thức điều thành phiên bản phòng tắm người thường, nhưng mà tiểu tử này đại khái ấn sai, lại trở về như cũ.
Chưa từng có sử dụng qua loại mô thức này, tiểu tử bị cột nước bốn phương tám hướng phun ra "Công kích".
Ôm đầu, tiểu ma vật run lẩy bẩy ngồi chồm hổm trên sàn nhà.
Phòng tắm dị thường rộng, thân thể của hắn cũng bị sấn thác càng thêm thon nhỏ.
"Xin lỗi! Ta nói dối! Ta không biết tắm!!!!!" Thấy thân ảnh của Lâm Uyên xuất hiện lần nữa ở cửa, tiểu ma vật thân thể mạnh run run một chút, hắn lập tức khóc lớn nói.
Cho đến giờ phút này, trên mặt tiểu ma vật có lẽ khiếp đảm, có lẽ thỏa mãn... Duy chỉ có không lộ ra biểu tình sợ hãi rốt cuộc lộ ra.
Cứng rắn kiên cường vào giờ khắc này hoàn toàn tan vỡ, tiểu ma vật ngẩng đầu lên, trên mặt có bọt nước có nước mắt, thậm chí còn có nước mũi.
Hắn khóc nói xin lỗi với Lâm Uyên ở cửa.
"Không, là anh không chu toàn toàn bộ." Vén tay áo lên, Lâm Uyên một lần nữa đi vào phòng tắm.