Kỳ Huyễn Dị Điển

Chương 226 :

Ngày đăng: 18:51 19/04/20


Nơi này là... Bố Lý Tháp Ti Vấn?



Mặc dù là một địa phương xa lạ, bất quá Thâm Bạch rất nhanh nhận ra nơi này là nơi nào, bởi vì bầu không khí ngày lễ rất rõ ràng, ca khúc tiết khánh trước ở trong thành thị nghe được vẫn còn đang vui vẻ phát, các thứ trang trí ngày lễ treo khắp nơi thành thị cũng vẫn đang ở nơi đó, đèn nê ông đủ mọi màu sắc, tại kiểu ngày lễ nhưng không phải lễ như thế, không phải Bố Lý Tháp Ti Vấn còn có thể là nơi nào?



Bất quá không có thời gian để hắn tự hỏi nhiều, ngay khi hắn mới vừa từ "Hắc thủy" lao ra, thân thể còn không có đứng vững, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét lớn: "Lại thêm hai con tới nữa! Mau tới!"



Là thanh âm nhân loại, nhưng mà ngữ điệu trong miệng bọn họ rất điên cuồng, Thâm Bạch mạnh ngẩng đầu một cái, chỉ thấy một đầu dị hoá thú bị người chỉ huy hướng cổ hắn cắn tới.



Hắn tránh con đầu, con thứ hai, nhưng không né tránh con thứ ba, ngay khi hắn bưng cái cổ né sang bên cạnh, thì thấy từ một nơi bí mật gần đó, lại có một người luân khởi một nhát búa lớn chém tới địa phương hắn vừa mới ly khai ——



Là A Bá Lợi Tạp! Xác thực là A Bá Lợi Tạp mang hình thú!



Con ngươi Thâm Bạch nhìn xuống phía dưới, lúc này mới phát hiện mình nguyên lai còn mang thú hình.



Thảo nào bị người công kích —— hắn lập tức hiểu rõ nguyên nhân, nhưng mà một chốc không dễ biến thành hình người, mắt nhìn hôn mê - A Bá Lợi Tạp gần bị người công kích, không có cách nào, cắn răng, Thâm Bạch chỉ có thể dùng thú hình vọt tới, một ngụm cắn đứt búa lớn trong tay đối phương.



Một cổ ám vật chất trong nháy mắt từ nơi cổ họng chảy vào trong bụng hắn, Thâm Bạch kinh ngạc phát hiện búa lớn cư nhiên cùng ám vật chất của hắn dung nhập một thể, hắn mạnh đứng dậy nhìn sang đối phương, đã thấy thân thể đối phương run lên, một giây kế tiếp cũng không quay đầu lại chạy mất.



Chỉ chạy mất một người mà thôi, rất nhanh có nhiều người hơn hướng bọn họ vọt tới, đem thú hình Thâm Bạch và A Bá Lợi Tạp trở thành hai khối thịt béo bở vờn quanh, không chỉ có như vậy, bởi lúc này thân thể khổng lồ, Thâm Bạch càng thấy xa xa có vô số con dã thú xúm lại phương hướng của hắn.



Đính chính, không phải dã thú, là ma thú.



Đứng trên một điểm cao nhìn xuống, Thâm Bạch thình lình phát hiện Bố Lý Tháp Ti Vấn chẳng biết lúc nào cư nhiên biến thành hải dương ma thú và dị năng giả!



Trong thành thị giai điệu vui tai ngày lễ vẫn còn tiếp tục truyền phát, tiếng nhạc, tiếng mọi người kêu to, tiếng ma thú đan vào một chỗ, đèn nê ông đủ mọi màu sắc phản chiếu trên tóc, trên y phục, trong con ngươi mọi người... Toàn bộ thành thị vậy mà lại tràn đầy bầu không khí cuồng hoan.



Đúng rồi, đây là nguyên nhân đám người này tới Bố Lý Tháp Ti Vấn, cũng là nguyên nhân cả Bố Lý Tháp Ti Vấn tràn đầy không khí ngày lễ, bọn họ chính là đang đợi giờ khắc này, liệp sát ma thú từ dị giới vượt biên mà tới, khiến đám dị năng giả cuồng hoan!



Điên rồi.



Đám người này tất cả đều điên rồi.



Thâm Bạch híp mắt một cái, ngẩng đầu lên trời rống lớn một tiếng, để A Bá Lợi Tạp ở phía trên, hắn lập tức gia nhập trận cuồng hoan này!
Nếu như đám Thâm Bạch ở đây, hắn nhất định có thể nhận ra người này là ai.



Là Tháp Lâm, lúc này xuất hiện ở nơi này chính là ở trên xe taxi liền biến mất - Tháp Lâm.



"Người đánh chết Tháp Tháp là ngươi." Tháp Lâm dùng câu khẳng định.



Nam nhân nhíu mày: "Tháp Tháp là ai?"



"Con cá thú chở chúng ta tới, khi đi qua sa mạc, bị ngươi bắn trúng, đã chết." Tháp Lâm tiếp tục bình thản nói.



"Nga ~" Nam nhân nắm tóc: "... Thật đáng tiếc, còn là nghĩ không ra, ngươi nói sa mạc là khu vực săn bắn sao? Nơi đó ma thú bị ta đánh chết nhiều lắm, nói một con hai con, hoàn toàn nghĩ không ra ni ~ "



"Con ma thú kia là ngươi nuôi sao? Ngươi hỏi như vậy, là muốn thay nó báo thù?" Nam nhân nói, một đôi con ngươi đen nhắm ngay Tháp Lâm.



"Không phải ta nuôi, nó là con cá thú tối chọc người ghét đến từ một mảnh hải vực, là ta đem nó đánh tới nguyện ý dẫn chúng ta qua." Tháp Lâm bình thản nói.



"Vậy thì không sao ma ~" Nam nhân cười cười.



"Thế nhưng, ta không nghĩ để cho nó chết." Tháp Lâm nói, ánh mắt đạm mạc đánh về phía trước, đúng ngay nam tử.



Nam tử tức thì nâng súng lên.



Hai người chiến đấu hết sức căng thẳng.



***



Trận cuồng hoan lấy danh ngày giỗ càng lúc càng quyết liệt.



Hầu như không ai không cuốn vào chiến đấu, chỉ có một người ngoại lệ, mà người kia chính là sớm hơn Thâm Bạch một chút rơi vào hắc động - Lâm Uyên.



Trong hoang dã, Lâm Uyên vô thanh vô tức tỉnh lại.