Kỳ Huyễn Dị Điển

Chương 244 :

Ngày đăng: 18:51 19/04/20


Lâm Uyên cùng Thâm Bạch dùng một ngày đêm quét tước viện, ai biết, đang lúc bọn hắn thật vất vả quét xong, đi về nghỉ ngơi, viện ở nửa đêm bỗng nhiên sụp đổ.



Không phải thông thường đổ nát, là vỡ thành bột mịn, đợi được mọi người chạy tới chỉ còn lại bột phấn đầy đất, tất cả đồ trong viện cũng không may mắn tránh khỏi, toàn bộ biến thành bột phấn.



Duy nhất may mắn tránh khỏi, chỉ có áo choàng Thâm Bạch mặc trở về, a ~ được rồi, còn có một món khác, chính là cái hộp rỗng kia.



Thâm Bạch suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra "Nguyên tắc phá hủy" là gì, đơn giản không nghĩ nữa.



Đại khái là ngày đó tiếp thu "Lễ vật" bạo phát năng lượng quá mức khổng lồ, mấy ngày nay Dã Sơn thị có chút không yên ổn, luôn có người tới bái phỏng, có người còn lén đột nhập, đối với lần này, Vương gia đối ngoại đóng cửa từ chối tiếp khách, đối nội thì nằm vùng gấp ba bảo toàn nhân thủ.



Hết thảy đều không quấy rầy đến Thâm Bạch bọn họ.



Tới cũng vội vã, đi cũng vội vã —— chính là nói chuyến này của Thâm Bạch, Ửu Kim thị còn có bài vở và bài tập chưa hoàn thành hai người lập tức sẽ phải rời đi.



Lúc này đây lão giả không có giữ lại bọn họ.



"Gần nhất Dã Sơn thị sẽ không yên ổn, các ngươi sớm một chút ly khai cũng tốt."



Gật đầu, Thâm Bạch biểu thị rõ, bất quá trước khi đi hắn đưa ra yêu cầu muốn nhìn Hữu Sơn một chút. Lúc này, trên mặt lão giả lại hiện ra điểm khó xử: "Cũng không phải không thể, chủ yếu là..."



"Hữu Sơn hắn chọn xong cung thể lại lâm vào hôn mê, đến nay không tỉnh lại nữa, ngươi đi nhìn hắn cũng không nói chuyện được..."



"... Cháu vẫn muốn đi xem hắn." Không nghĩ tới là kết quả này, Thâm Bạch giật mình kiên trì nói.



"Cũng tốt." Nhìn hắn, lão giả phái người dẫn hắn đi.



Vì vậy Thâm Bạch liền tham quan đến phòng y tế chuyên dụng của Vương gia bổn gia, vị trí bí mật, phương tiện nhất lưu, có thể nói là phòng y tế cao cấp nhất Thâm Bạch đã gặp qua!



Sau đó ở tận cùng một cái phòng, Thâm Bạch thấy được Hữu Sơn.



So sánh với mấy ngày trước, Hữu Sơn thoạt nhìn càng thêm tiều tụy, bất quá thần sắc của hắn cũng không sai, mặc dù đang hôn mê, khóe miệng lại xoè ra, nhìn kỹ, còn là hơi giơ lên.




Nói đến đây, Thâm Bạch liền có chút ngượng ngùng nhìn Lâm Uyên, sau đó lại liếc hắn một cái, nhỏ giọng nói: "A Uyên, anh đừng nhìn em như vậy, kỳ thực... Trong lòng em thỉnh thoảng sẽ có chút ý xấu, em từ nhỏ cũng rất lo lắng mình tương lai có thể hay không sẽ biến thành bại hoại..."



Lâm Uyên tà tà nhìn hắn: "Lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tôi đã cảm thấy cậu thoạt nhìn hào hoa phong nhã, bất quá không chừng là tên thiếu niên bất lương." ( =))))) ơ nói hay quá anh )



Thâm Bạch:...



A Uyên, anh quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, sẽ xuyên thấu qua vẻ hời hợt nhìn thấu bản chất a!



Bất quá ——



Nên giải thích chính là phải giải thích một chút, không thể cấp hình tượng của mình bôi đen, dù sao, ta bây giờ không phải là thiếu niên bất lương, cũng tự giác không có đổi thành bại hoại khuynh hướng nha ~



"Cái kia... A Uyên, kỳ thực em chỉ là thỉnh thoảng có chút ý niệm không tốt trong đầu mà thôi, thỉnh thoảng a ~ "



Bí hiểm nhìn Thâm Bạch, Lâm Uyên một lần nữa quay mặt về, ngay khi Thâm Bạch tâm trạng thấp thỏm, Lâm Uyên bỗng nhiên lại mở miệng:



"Vậy ba cậu bên đó thì sao? Tôi cái gì cũng chưa từng làm."



Điều tiết gia đình quan hệ và vân vân, đó cũng không phải là việc hắn có khả năng cẩn thận.



"Ách..." Không nghĩ tới suy nghĩ Lâm Uyên đã chạy đến chỗ này, Thâm Bạch sửng sốt một chút, sau đó cấp tốc tiếp tra: "Đối lập ba của A Uyên, em đột nhiên cảm giác được ba đối với em kỳ thực rất quan tâm..."



Vì vậy lúc này đến phiên Lâm Uyên hết chỗ nói rồi.



Dã Sơn thị, bọn họ tới cũng vội vã, đi cũng vội vã, biểu hiện ra, bọn họ thoạt nhìn cùng lúc tới không có gì bất đồng, nhưng mà trên thực tế ——



Lúc trở về, Thâm Bạch đã hoàn toàn khác trước.



Hắn đã là người có dị năng cao cấp trên toàn bộ tinh... Hay hoặc là nói một trong đại ma vật...