Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 251 :
Ngày đăng: 18:51 19/04/20
"Ách Ba Tư, ngươi là cố ý." Nam tử trẻ tuổi bị bắt không nhìn A Mỹ, cũng không nhìn A Hải, ngược lại vẻ mặt hung tợn nhìn Phùng đại gia.
Trong đầu Lâm Uyên nháy mắt nhớ tới câu Vương cục trưởng vừa nói: "Lão Phùng tên kia là cố ý".
Chẳng lẽ vết thương của Phùng đại gia...
Hắn cũng nhìn sang.
"Hắc ~ cái gì cố ý? Rõ ràng là ngươi nghĩ hạ tử thủ a! Ta tay lão chân lão, bảo dưỡng tuổi thọ lâu như vậy, đánh không lại ngươi cũng là đúng." Phùng đại gia nói đến đáng thương, nhưng mà một thân cơ bắp hợp với lời này...
Thực sự không xứng a!
Tên nam tử kia hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, biểu tình hắn nhìn Phùng đại gia thoạt nhìn càng tức giận hơn.
"Được rồi được rồi, ngươi kế tiếp rốt cuộc làm sao cũng không phải chúng ta định đoạt, cụ thể còn phải xem kết quả thẩm lí và phán quyết, chúng ta trước tiên sẽ đưa ngươi đi địa phương ngươi nên đi, sau đó có thể gặp lại hay không, vậy còn phải xem duyên phận." Vương cục trưởng cười híp mắt nói.
"Để ta xem, A Mỹ A Hoa A Hải các ngươi có thể về trước, chắc mệt lắm rồi đi, lão Phùng ngươi phải cùng chúng ta đi, A Uyên cháu đi theo, A Bạch... cháu cũng cùng đi." Vương cục trưởng nói, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn Thâm Bạch.
Những người khác có thể không phát giác, nhưng mà Vương cục trưởng lại nhất thanh nhị sở: Vừa khi hắn bắt tên nam nhân kia, Thâm Bạch xuất thủ giúp một tay.
Đó là một loại năng lực cùng loại cầm tù, đem phương hướng đối phương muốn chạy toàn bộ phong kín, mặc dù không có cái này hỗ trợ hắn vẫn bắt được nam tử, bất quá có thể tóm nhanh như vậy, Thâm Bạch quả thực còn là giúp một tay.
Khi bọn hắn đi ra bên ngoài, hành khách dùng cơm vẫn chưa tỉnh hồn, đoàn người đều bị hoảng sợ, bất quá nhìn kỹ, trên mặt rất nhiều người còn mơ hồ có vẻ hưng phấn.
"Nhà hàng này thật sự quá tuyệt vời! Lúc sóng gió đập qua bao phủ, ta quả thực sắp bị hù chết không sai, thế nhưng sau đó quả thực chính là thế giới đáy biển a! Thủy tinh không vỡ! Còn thấy được thật nhiều hải ngư bình thường không thấy được! tràng diện... thật sự chấn động a!"
"Sóng gió lợi hại như vậy đều chống được, vạn nhất gặp phải cái gì tai nạn phải nghĩ biện pháp chạy qua bên này ni!"
...
...
Không nghĩ tới sao? Trải qua chuyện này, nhà hàng nhà Thâm Bạch tựa hồ danh khí sẽ lớn hơn?
Vương cục trưởng cười ha hả ngồi trên xe Thâm phụ cung cấp, không có hệ thống sử dụng lái tự động, nên Lâm Uyên phụ trách lái xe → Vương cục trưởng không thích hệ thống lái tự động.
Lâm Uyên ngồi ghế điều khiển, Thâm Bạch ngồi vị trí kế bên ghế lái, nam nhân trẻ tuổi vừa bị bắt ngồi ghế trung gian phía sau, bên trái hắn là Phùng đại gia, bên phải là Vương cục trưởng, hai vị tôn đại thần một tả một hữu kẹp lấy hắn, nhìn ra được đối phương ngồi rất ngộp.
Bất quá hiện nay vây khốn đối phương không phải Vương cục trưởng, cũng không phải Phùng đại gia, mà là Thâm Bạch.
Trước khi lên xe, Vương cục trưởng kéo lại Thâm Bạch đang muốn lên xe: "Thử dùng lồng sắt của cháu vây khốn hắn xem."
Thâm Bạch nhìn hắn một cái: "Đó không phải lồng sắt, là hồ cá."
"Dùng trái tim của cậu phán đoán, nghĩ bọn họ là người tốt bọn họ chính là người tốt, nghĩ bọn họ là ác nhân bọn họ chính là ác nhân."
"Không có người nào sinh ra đã là ác nhân, cũng không có quy định gì nói một ác nhân vĩnh viễn vô pháp trở thành người tốt."
"Chỉ nhìn một cách đơn thuần kinh lịch mà thôi."
"Được rồi, ta có đồng thời phát biểu trên《 Sơn Hải trấn nhật báo 》 về tính biện luận của người tốt và ác nhân, lúc rảnh rỗi cậu có thể đọc thử."
Lâm uyên:...Ly khai thôn trấn đã lâu, hắn hầu như đã quên cục trưởng là một người cuồng đóng góp, hầu như nhận thầu một phần ba bài báo nhỏ trên trấn.
"Bất quá, mọi người lần này tới, không phải đơn thuần thăm người thân đơn giản như vậy đi?"
Không quấn quýt lâu lắm vấn đề người tốt người xấu, Lâm Uyên lần thứ hai nhìn Vương cục trưởng.
"Kỳ thực chúng ta là vì Thâm Bạch mà đến."
Lúc này đây, Vương cục trưởng không hề tách ra vấn đề của hắn, thẳng thắn đáp.
"..."
Nhớ đến một màn bọn họ vào cửa kia, Lâm Uyên nghĩ, quả nhiên không phải ngẫu nhiên.
"Năng lực của Thâm Bạch tiến triển quá nhanh, không chỉ đưa tới cảnh sát chú ý, đồng thời cũng làm cho ma vật cùng với người có dị năng cao cấp các vùng trên thế giới này chú ý."
Vương cục trưởng nghiêm mặt nói.
"Người vừa nãy chính là một trong số đó."
"Mà tất cả ma vật và người có dị năng cao cấp, chỉ cần có trị năng lượng đạt tới trình độ nhất định, toàn bộ đều phải ở dưới sự theo dõi của chúng ta, người kia không ngoại lệ, Thâm Bạch cũng không ngoại lệ."
"Trước khi Thâm Bạch chính thức trở thành cao giao ma vật chịu cảnh sát quản chế, ta tới nói cho bọn hắn biết, Thâm Bạch không cần bọn họ quản chế, bởi vì —— "
Vương cục trưởng nói, đôi mắt vẫn cười híp bỗng nhiên mở ra, ngẩng đầu nhìn Lâm Uyên, mắt sáng như đuốc: "Bởi vì bên cạnh hắn đã có người quản chế là cậu."
Ngay sau đó, Vương cục trưởng lại khôi phục tươi cười:
"A Uyên, kỳ thực cậu không đi tham gia thi cảnh sát cũng không có quan hệ gì."
"Bởi vì cậu sớm đã ở trong ngành tất cả cảnh sát muốn tiến vào nhất."
"Một trong ba thủ hạ lệ thuộc cục trưởng Cảnh ngục ti Tinh cảnh xu, cậu đã đứng trên khởi điểm cao nhất của con đường cảnh sát."