[Dịch]Kỳ Lân Thiên Bảo

Chương 14 : Chương 14

Ngày đăng: 17:57 21/03/20

-Ben, Ne0, Wun, chúng ta sẽ chiến đấu với nó, đúng là trời không tuyệt đường của con người, mặc dù con Scolopendrid này rất hung dữ, nhưng nếu chúng ta thắng được nó, cơ hội tìm được Đoạt Quyển Lan sẽ nằm trong tầm tay, bởi vì da của con Scolopendrid huyền thoại này có thể đưa ta đến bất cứ nơi nào ta muốn. -Nhưng lỡ ta thua ! -Thì đành phó thác cho số mệnh vậy… -Thôi nào các em, giành lấy sự sống của chính mình là một điều đáng làm và chắc chắn, đừng bi quan nữa, không phải là không có cách tiêu diệt nó -Đôi mắt chính là sự sống của con Scolopendrid này, chúng ta hãy đâm thủng 2 mắt nó tức khắc nó sẽ chết ngay. Một tiếng ào ào kinh khủng ập đến, nó mạnh hơn tất cả những cơn bão lớn mà Ben đã gặp. Trước mặt các bạn nhỏ giờ đây không khác gì một chiếc xe lửa 2 toa, nó thật to lớn và nhìn thật đáng sợ, một màu đỏ cam khắp cơ thể cùng với những chiếc chân lông lá, nó chắc phải cả ngàn cái chân sắp đều liên tục hai bên. -Wun cẩn thận đó, Cô Phương tức tốc nhảy lên trên không trung với một cú lộn nhào tuyệt đẹp khiến các bạn nhỏ nhìn với một ánh mắt đầy thán phục. Cô đẩy ra 2 bàn tay một luồng sức mạnh và trưởng thẳng về phía Scolopendrid, nhưng chẳng ăn thua gì cả, nó vẫn tiến tới một cách vô đối. Những tiếng gừm gừm của nó nghe thật ghê rợn và chói tai, nó to hơn cả cái loa ở Maxteen mà những buổi chào cờ đầu tuần thầy hiệu trưởng hay nói. Vang ra rất xa và rồi vọng lại như có trăm ngàn con như thế cùng kêu lên ngạo mạn, thật sự là lúc này quá nguy hiểm, nguy hiểm đến mức không ai dám nhích chân ra khỏi chỗ mình đang đứng. Con rết lao tới nhanh như gió, quá sững sờ, Ne0 tuy né kịp lúc con Scolopendrid vừa định chạm chiếc đầu nó hất tung cậu, nhưng chân cậu dường như đã không còn đứng vững nữa, cậu quá sợ hãi, không phải vì cậu nhát gan mà con rết là 1 trong 3 con vật mà Ne0 sợ nhất, thứ nhất là con Gián, thứ 2 là con Rắn, thứ 3 là con Rết. Con rết quay đầu trở lại nhanh chóng khi cú hất đầu tiên thất bại, mục tiêu thứ 2 là Wun, gần nó nhất. Nó lại lao đến Wun thật hung hãn, ánh mắt xanh của nó sáng hơn cả cái đèn ô tô, Wun nhún xuống thật mạnh để lấy đà phóng lên trên không trung né đòn áp chết. Nãy giờ chỉ toàn trong thế bị động và né đòn, nhân lúc con Scolopendrid trở đầu lại, vì kích cỡ quá khổ, Ben liền bay thẳng lên trên sống lưng nó, giáng xuống một cú đánh đầy uy lực. Chịu một đòn quá bất ngờ, có vẻ như con rất đang rất tức giận, nó giãy giụa mãnh liệt để cậu rơi xuống đất và giẵm lên kết liễu một đối thủ. Cô Phương cũng chớp lấy thời cơ, cô giơ tay xoáy lên một khoảng trống gần đó, làm gió thổi bụi bay mịt mù, ngay lúc đó xuất hiện một thanh kiếm sáng bóng, nó được tia sáng mặt trời ánh vào càng trở nên sắc bén hơn gấp ngàn lần, cô Phương phi thân lên đón lấy thanh kiếm ấy và dồn hết sức, từ phía sau, cô vung thẳng thanh kiếm về phía con rết khổng lồ, một luồng ánh sáng ngũ sắc hiện ra trên quãng đường của thanh kiếm, những ánh sáng trắng hình lưỡi liềm cũng theo đó bay tới mà Ne0 đã dốc toàn bộ nội lực để lấy ra sức mạnh đánh đối thủ. Khi những tia sáng, mà đúng hơn là những luồng sức mạnh của cô Phương và Ne0 vừa chạm đến con rết tinh, Ben đã kịp bay lên trên để né cú đánh nock out đó và đáp xuống cạnh Wun chờ kết quả. Tức thì thân con rết tinh đứt ra làm hai và máu bắn ra tạt vào những gốc cây đen xì… Cả 3 thở phào một cách nhẹ nhõm khi nhìn thấy con rết tinh giãy giụa vài lần nữa và sau đó nằm im bất động. Gió đột nhiên thổi mạnh hơn trước và lá cây rơi như mưa từ trên cao, một cảnh tượng hết sức hãi hùng khiến cả bốn người kinh ngạc quá mức. Hai nửa con rắn đang từ từ liền lại, và nó đang dần dần hồi sinh, dường như với một sức mạnh còn hơn trước. -Thật không thể tin được, con rết…nó…đang… -Thật đúng như truyền thuyết đã kể, con Scolopendrid này sẽ không bao giờ chết nếu như hai đôi mắt của nó còn nguyên vẹn.(Cô Phương khẳng định) -Nếu vậy thì bây giờ chúng ta phải tập trung đánh vào mắt nó, nhưng thật khó khi đánh vào mắt nó mà không được nhìn vào đó. Làm sao có thể dễ dàng làm được. -So về sức mạnh có lẽ chúng ta sẽ không bằng nó, vậy thì chúng ta sẽ dùng mưu trí để đánh thắng nó vậy, Ben, Ne0, và cô sẽ dẫn dụ và đánh lạc hướng nó, còn Wun, em hãy bịt mắt lại và chỉ nhằm vào đôi mắt của nó mà đánh nhờ đôi tai Kỳ Lân của mình có thể nghe được mọi thứ âm thanh dù là nhỏ nhất, thắng hay bại mọi người đều trông đợi vào em (Cô Phương chỉ huy) -Dạ, thưa cô. -Vậy thì làm ngay thôi các em! Tức thì Cô Phương giơ thanh kiếm lên và lao thẳng đến con rết tinh từ phía sau, cùng lúc ấy, Ben và Ne0 cũng tấn công bất ngờ hai bên, với sức mạnh của cả ba người cùng hợp lại đánh chứ không đánh riêng lẻ như lúc nãy, con Scolopendrid không có gì là nao núng cả, lần này thì nó sử dụng đôi mắt lợi hại của mình để phản công. Những luồng sáng ma thuật xanh lá cây ghê rợn từ đôi mắt nó ánh ra, giương thẳng đến từng người một, khiến cho cả ba không ai tiếp cận được gần nó. Wun vội vàng cởi chiếc áo mình đang mặc, cuộn tròn và tự bịt mắt cậu lại, nhìn cậu giờ đây không khác gì một dũng sĩ, nhưng là dũng sĩ cực kỳ đẹp trai, lạnh lùng cùng với thân hình nở nang, rắn chắc hút hồn. Cô Phương liền ném thanh kiếm qua cho Wun, để Wun có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Wun phóng thật nhanh lên cao đón lấy thanh kiếm trong tư thế một chân co, một chân duỗi, một tay cầm kiếm, một tay giơ thẳng lên trời trông như một vị thần. -Cuộc đấu bây giờ mới bắt đầu ! Vẫn như khi nãy, Ben, Ne0 và Cô Phương tấn công nó từ 3 hướng khác nhau không chạm mặt, con rết co người lên, quật mạnh đuôi xuống đất rồi quét những cái chân đầy độc tính về hướng họ. Ben liền vung tay, đẩy ra một luồng khí nóng và hất tất cả về phía con rết, Ne0 cũng thế, vẫn là những luồng sáng trắng hình lưỡi liềm, sắc nhọn phóng tới con rết tinh như vũ bão. Cô Phương ngay lúc ấy cũng bay lên trên không trung, cô giơ cao tay quét hết cơ thể, tức thì một vầng hào quang bao phủ lấy cô sau đó tập trung lại thành những vòng tròn kim cô, xếp chồng vào nhau, cô tung mạnh chúng vào con Scolopendrid, những cái vòng đó lần lượt bắn ra và tự động bay vào từng cái chân một của con rết khóa chặt nó lại, chịu một lúc nhiều đòn như thế, con rết càng trở nên hung dữ hơn, nó vùng vẫy thật mạnh để hất tung tất cả những cái vòng sáng đang cố gắng giữ chặt lấy cơ thể nó, nhưng vô ích. Cuối cùng, nó chiếu ánh mắt của nó qua lại về phía Ben, Ne0, Wun và Cô Phương, hòng mê hoặc họ, nhưng họ đều quay mặt kịp thời nhìn sang hướng khác, tránh được ánh nhìn đầy ma thuật của nó. Ngay lúc ấy, Wun phóng lên cao cùng với thanh kiếm sáng lóa trong tay, cậu lao thẳng đến con rết mặc cho nó trợn trừng mắt và hắt ra những luồng sáng xanh kinh khủng, từng bước một, từng bước một, thanh kiếm đã nằm gọn trong mắt của con Scolopendrid khiến nó kêu lên vang trời, một tiếng kêu ghê rợn nhất trên đời, Wun rút vội thanh kiếm ra và vung tay đâm thẳng vào mắt còn lại, máu đen của con rết bắn ra như mưa, tạt vào người cậu, nó giãy chết một cách quằn quại sau đó cả thân hình sáng lên rực rỡ, nổ tung mạnh như vừa được châm lửa đốt cháy hàng trăm thùng xăng cùng lúc. Nó hất tung mọi thứ xung quanh không thương tiếc, một phút sau, để lại một cảnh tượng cực kỳ hoang tàn. Những tán cây vẫn còn đang cháy dở đôi khi lại bùng lên nhờ những cơn gió, mọi thứ ngả rạp và thưa thớt chưa từng thấy. Bốn người họ giờ đây vẫn còn đang sững sờ sau cuộc chiến khốc liệt vừa rồi, -Các em nhìn kìa ! Cô Phương chỉ tay về chỗ con rết nổ tung khi nãy, mọi thứ đen xì và đầy tro tàn, nhưng chính nơi ấy, không biết từ lúc nào, một mảnh da to bằng một tấm chăn đắp, rất sạch sẽ và đẹp vô cùng, được gấp gọn gàng từ bao giờ… -Đó là da của con Scolopendrid, nó là mảnh da thần dành tặng cho người chiến thắng, Wun, em hãy mang nó đến đây để chúng ta đi tìm Đoạt Quyển Lan ngay bây giờ -Vâng ạ ! Cô Phương trải đều tấm da ấy ra, đặt lên ấy tất cả hành lý, -Nào các em, Lên đi thôi ! -Nhưng còn Sindy -Cô quên mất, nãy giờ cô quên khuấy Sindy, Cả bốn người chạy đến chỗ bụi rậm nơi mà Sindy đang nấp nãy giờ thì thấy cô bé đã nằm bất tỉnh. -Trời đất ! (Ben kinh ngạc) -Sindy bị sao thế này? -Hơi thở của Sindy đang rất yếu, Chắc là ma thuật của Hắc ám lại phát tác, Wun! Em hãy cõng Sindy nhé!