Kỹ sư lạc về thời Hán

Chương 21 : Bức hình “thánh nữ” trên ống tre

Ngày đăng: 03:12 26/03/20

Các gian hàng nhỏ được bày bán hai bên đường lát đá nhưng không được đặt trước các cửa hàng khác.Ở thời này thì anh bán ở đâu cũng không thành vấn đề,điều quan trọng nhất là anh không được làm ảnh hưởng đến người khác.

Còn thuế thì quan chỉ thu một phần đối với các cửa hàng lớn,những người kinh doanh nhỏ hầu như không thu.

Xuân Phái cùng mọi người rất nhanh tìm được một chỗ trống trải bên đường bày hàng,họ rải cá sấy trên tấm vải khô đã trải sẵn rồi xếp cá lên trông rất khó nhìn.Xuân Phái và mọi người cũng đều là lần đầu tiên đi bán hàng nhưng hắn chắc chắn là mình sẽ làm tốt hơn mọi người.



-“Cá nướng đê!,mua cá nướng nào.Cá vừa bắt được lúc sáng nướng trên than hồng thơm ngọt..có thể bảo quản được nửa tháng đây”
mọi người lớn tiếng rao hàng theo chỉ định của Xuân Phái nói.Còn hắn thì hô một lúc khát quá mở ống tre ra tu nước.Người qua đường qua lại rất đông,có vài người đã bắt đầu vào xem.

-“Lần đầu thấy có người bán cá nướng nha…ngon không đấy….có thật là bảo quản được nửa tháng không…” rất nhiều câu hỏi mà hắn và mọi người đều phải trả lời khách mua hàng.



Hắn và mọi người bán được chừng hai tiếng thì chỉ được 9 văn tiền sau đó thì không mấy ai mua nữa.Triệu Tố Tố và phụ nhân trong thôn đi giao đồ khâu may cho cửa hàng quần áo đã về,lúc này nàng cũng phụ giúp rao và bán hàng với họ.Xuân Phái cảm thấy buồn chán cầm con dao con nhọn định khắc hình lên ống tre.
“Chà!mình khắc gì đây nhỉ? Hay là khắc hình Maria Ozawoa”.Nghĩ là làm,hắn đắn đo mãi mới quyết định khắc bức hình Ozawoa mặc bộ sườn xám với khuôn mặt của “thánh nữ” thay vì để nàng khỏa thân hay diện bikini.Xuân Phái biết nếu khắc như thế mọi người ở đây sẽ chôn sống hắn luôn.


Từng nét từng nét một Xuân Phái khắc lên ống tre hình tượng thánh nữ với bộ sườn xám gợi cảm,mông cong,ngực nở nhưng nét khắc của hắn trong tà áo sườn xám rất tinh tế.Tạo cho người ta cảm giác hấp dẫn nổi lên dục vọng nhưng không dám công khai phê phán vì không có lý do gì để phê phán cả.Thánh nữ Ozawoa được hắn vẽ thêm tóc dài búi lên,mắt trông rất giống một thiếu phụ chồng mất thèm khát tình dục.Xuân Phái khắc xong nhìn lại ống nước thì mới gật đầu không ngừng.Xem ra tài nghệ của mình cũng không tồi nha,hắn mở nắp ống nước uống một ngụm cảm thấy nước có vẻ ngọt hơn.Hazz..xem ra “nước của thánh nữ” rất ngọt nha,Xuân Phái dâm dật yy suy nghĩ.

Trên đường lớn lúc này,có 4 người đang cưỡi ngựa đi về phía gian hàng cá sấy.Đi trước là 2 con ngựa tía rất lớn đi song song,trên cổ đều treo lục lạc kênh đinh đang rất vui tai.Hai con ngựa này là một nam một nữ cưỡi,nam là một thanh niên khoảng 25 tuổi khuôn mặt trắng rất tuấn tú,bên hông đeo ngọc bội xanh,mặc áo lụa trông rất sang trọng.Nữ thì khoảng 17,18 tuổi khuôn mặt hao hao giống nam thanh niên,vận áo lụa dài màu trắng rất thánh khiết,tóc nàng dài nhẹ bay trong gió.Hai người còn lại cưỡi ngựa đi sau là hai tráng hán mặc vải thô nhìn là biết rất khó dây vào xem chừng là hộ vệ.


-“Đại ca,huynh nghĩ là cha thích đồ huynh tặng không?” Nàng hứng thú quay đầu hỏi thanh niên.


-“Đương nhiên! Muội biết không? Đó là viên trân châu rất lớn ta tốn rất nhiều tiền mua lại được khi đi Tô Châu đấy,dù ở trong đêm tối vẫn rất sáng nha…chậc chậc” thanh niên mỉm cười rất quyến rũ.

-“Còn muội,muội định tặng phụ thân cái gì?” thanh niên tò mò hỏi


-“Muội còn chưa biết tặng gì?dù sao thì cũng còn 10 ngày nữa mới đến sinh nhật cha a” nàng thở dài nói xong chợt hai mắt mở to nhìn về phía Xuân Phái đang mở ống tre tu nước.


-“Úi…huynh mau nhìn phía trước” nàng nói xong liền thúc ngựa đi về phía quầy hàng Xuân Phái đang ngồi.


Xuân Phái uống xong nước thì thấy nhóm người thúc ngựa đứng trước quầy hàng của hắn xem chừng mua hàng.Hắn nhìn quần áo lụa cùng làn da trắng bóc của hai người trước mắt,đi sau là hai tên vạm vỡ…xem ra hai người này không đơn giản.Loại công tử bột,tiểu thư này rời khỏi vòng tay cha mẹ chúng là chết liền à,vì bọn chúng chỉ biết hưởng thụ không biết làm gì hết.Số nhiều còn dựa quyền uy bạo hành khi dễ người khác không hết nữa là.Xuân Phái đối với thể loại này nếu không đụng đến hắn và người thân hắn cũng lười đi quản chúng.Mua hàng thì cứ mua,có nhóm người kia đủ sức bán rồi.



-“Tiểu đệ,cho ta mượn ống tre của ngươi một lúc được không?” thanh niên tuấn tú ở trên ngựa hỏi.


-“Để làm gì chứ?” Xuân Phái cau mày,hắn rất ghét kiểu bố đời như thế dù cho thanh niên này ăn nói rất nhã nhặn.Bất quá hắn đang ngồi trên ngựa và ăn nói theo kiểu bề trên nên hắn rất muốn đạp cho tên này một phát ngã ngựa.


-“Cho ta xem qua một chút nhé,ta sẽ cẩn thận không làm hư đồ ngươi ” cô gái thanh tú xuống ngựa nhẹ nhàng cười nói.


-“Đây,ngươi xem đi” hắn đưa luôn.

Thế mới nói,cùng một ý nghĩa nhưng cách nói khác nhau thì sẽ tạo nên một thái độ rất khác nhau.Thanh niên ngồi trên ngựa kiểu bề trên yêu cầu hỏi xem ống nước của hắn là hắn điên liên muốn đạp hắn ngã ngựa,còn em gái xinh đẹp của hắn thì xuống ngựa nhẹ nhàng cười hỏi mượn xem một lúc thì hắn đưa luôn.Giống như bạn chê bạn gái béo vậy.Nếu bạn nói “em càng ngày càng mập như heo con rồi” thì sẽ chỉ nhận được một lời trách móc nhẹ,cô nàng dễ tính hơn thì mỉm cười.Còn nếu bạn nói “em càng ngày càng béo như lợn mẹ” thì sẽ biết hậu quả ngay nha.


-“Bên trong đựng gì thế,như thế nào mở ra vậy” nàng cầm ống tre quan sát thật kỹ bên ngoài rồi hỏi hắn.


-“Bên trong ta đựng nước mang theo để uống,muốn mở ngươi chỉ cần vừa xoay nhẹ rồi nhấc phần trên lên là được”hắn thờ ơ nói.

Cô gái làm theo lời hắn rồi mở ống tre ra,bên trong nước vẫn còn hơn nửa.Nàng rất ngạc nhiên nhìn đồ vật tinh tế trước mắt không dời mắt được,bản thân nàng khi đi ra ngoài lúc khát nước vô cùng gian nan.Nàng rất ngại vào quán trà nơi đông người,còn bảo nàng uống nước suối nàng thà chết khát còn hơn
.Nếu có ống nước này mang theo bên mình thì quá tiện lợi,vì có dốc ngược như vừa nãy nàng làm cũng không rỉ nước ra.


-“Ồ một mỹ nhân rất đẹp,quần áo trông rất lạ nhưng ta cứ không nỡ rời mắt.Họa sư khắc hình này đúng là một tuyệt thế cao nhân đây.” Nam thanh niên giật lấy ống tre vừa quan sát vừa bình phẩm mà không hề để ý có hai người đang nhìn hắn rất bực mình.Tên này trên khóe miệng còn chảy chút nước dãi đã bán đứng bộ dáng tuấn tú thanh khiết của hắn.

-“Mỹ nhân này ngươi biết sao? ở đâu vậy” thanh niên sốt sắng hỏi.


-….. Xuân Phái hết chịu nổi hắn rồi,thời nào cũng có những tên dâm tặc như vậy a.Không phải ai khác mà là cả hai tên đang đứng trước mặt cô gái xinh đẹp này sao(còn có tên đang viết này nữa).