Lạc Lối Trong Tim Anh

Chương 59 :

Ngày đăng: 10:08 18/04/20


Vốn dĩ ngày hôm sau Lâm Cẩn Ngôn muốn đi công tác, bởi vì Giản Vi mang thai, mà đem chuyến công tác không có thời gian cụ thể. Lúc đó liền gọi điện thoại hẹn trước với chuyên gia khoa sản, sáng sớm hôm sau sẽ đưa Giản Vi đi kiểm tra.



Kết quả là mang thai, làm một loạt các kiểm tra, em bé các phương diện đều bình thường,Lâm Cẩn Ngôn liền hỏi bác sĩ  những việc cần chú ý trong thời gian mang thai.



Từ trong bệnh viện đi ra, tới trước thang máy, Lâm Cẩn Ngôn cái gì cũng vô cùng khẩn trương, đem cả người Giản Vi mà bảo vệ,xem ai cũng giống như phần tử nguy hiểm, sợ sẽ có ai chạm vào vợ của mình.



Từ bệnh viện trở về, lại vô cùng khoa trương, lái xe vô cùng chậm.



Phía sau liền có một đống xe ấn còi thúc giục.



Giản Vi quả thực có chút đau đầu, xoa ấn đường, nhịn không được mà nói:" Lâm tiên sinh, em cảm thấy anh nên có một chút đạo đức công cộng đấy."



Sườn mặt Lâm Cẩn Ngôn cùng với bộ dạng không muốn giải thích.



Giản Vi khẽ nâng tay chỉ về phía sau một chút:" Phía sau anh có nhiều xe như vậy, anh không sợ cảnh sát giao thông sẽ tìm đến phạt tiền sao?"



Lâm Cẩn Ngôn:"Tùy ý phạt, anh đang bảo vệ bà xã cùng con gái."



Giản Vi bị sặc một chút, sau đó vô cùng buồn bực lại hỏi:" Sao anh biết là con gái?Sao không phải là con trai?"



Advertisement / Quảng cáo



"Anh thích con gái." Lâm Cẩn Ngôn bộ dáng "đó là lẽ đương nhiên".



Giản Vi cảm thấy những lời này vô cùng vô lý, khiến cho người khác không thể nào dùng lời lẽ của người bình thường mà phản bác lại anh. Nói:"Nhưng mà em thích con trai."



Lâm Cẩn Ngôn phía trước dừng đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng cong lên cười:" Hóa ra Vi Vi nhà chúng ta lại thích con trai."



"Đúng vậy, em thích con trai."



Lâm Cẩn Ngôn cười, thò tay qua giúp cô vén tóc, nói:" Em thích,anh cũng thích."



Giản Vi nhướng mày, hỏi anh:" Vậy anh không sợ con trai cùng anh tranh sủng?"



"Sợ chứ, nhưng mà nếu em vui vẻ, cái gì cũng được."



Giản Vi nghe được những lời này, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, ôm cánh tay Lâm Cẩn Ngôn, dựa  đầu vào vai anh,thanh âm mềm mại nói:" Lâm Cẩn Ngôn, cho dù sau này có con, anh trong lòng em vẫn vô cùng quan trọng."



Lâm Cẩn Ngôn khóe miệng cong lên cười, cúi đầu  ở trên trán cô nhẹ nhàng hôn một chút:"Anh biết, anh cũng vậy."
Giản Vi xấu hổ đến đỏ mặt:"Anh đừng nói linh tinh."



"Thật sự." Cả người Lâm Cẩn Ngôn hướng lên trên lại gần, môi nhẹ nhàng dán ở trên môi Giản Vi, giọng nói có chút khàn khàn:" Vi Vi, khi nào anh mới có thể chạm vào em? Anh nhịn không nổi."



Mang theo tay Giản Vi đi xuống thân dưới của anh, vô cùng nóng bỏng, Giản Vi sợ tới mức lập tức rút tay về, mặt đỏ giống như một trái táo:"Anh, anh còn không mau tự giải quyết, trong chốc lát lại lăn lộn."



Lâm Cẩn Ngôn bất động,lại một lần nữa đem tay cô kéo về phía mình, anh mắt thật sâu mà nhìn cô chăm chú, kiềm chế nói:"Vi Vi, giúp anh."



Một tay anh đem khóa kéo kéo ra, một tay khác đem tay Giản Vi phủ lên.



Giản Vi trong lòng không ngừng nhảy loạn, bản năng muốn tránh, lại bị Lâm Cẩn Ngôn gắt gao giam cầm, hai mắt anh đỏ bừng, gần như cầu xin:"Vi Vi, giúp anh, mau cầm lấy."



Anh mặc kệ Giản Vi có tình nguyện hay không, lôi kéo tay cô chậm rãi di động.



Lâm Cẩn Ngôn phải nhịn vài tháng, nửa đêm thường xuyên phải đi tắm nước lạnh, chuyện này Giản Vi không phải không biết. Đau lòng cho anh, cuối cùng vẫn là thẹn thùng giúp anh giải quyết một hồi.



Sau khi xong rồi, Lâm Cẩn Ngôn nghiêng người ôm cô, tiếng nói vì kiềm chế quá mức mà có chút khác:" Vi Vi, em cũng muốn giống anh đúng không?"



Advertisement / Quảng cáo



Giản Vi đỏ mặt:"Em không nghĩ đến."



"Nói dối."



Giản Vi:"....."



"Anh đã hỏi bác sĩ, chờ năm sáu tháng về sau ổn định, vận động vừa phải, đối với con cũng có lợi."



Giản Vi ngẩn ra, quay đầu lại nhìn anh:" Anh còn chạy tới hỏi những chuyện thế này?"



Lâm Cẩn Ngôn nghiêm trang:"Đây chính là chuyện đại sự."



Giản Vi nhìn anh khuôn mặt biểu hiện vô cùng nghiêm túc, quả thực có chút dở khóc dở cười, nhấc chân liếc mắt đá anh một cái:" Lưu manh chết đi, không thèm để ý tới anh."



Cô dịch người xuống người, đem chăn kéo lên che qua đầu. Lâm Cẩn Ngôn da mặt càng ngày càng dày, ôm chặt cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nỉ non:" Vi Vi, bà xã, anh yêu em."



Ở trong chăn, Giản Vi nghe thấy giọng anh, khóe miệng không khỏi cong một chút, trong lòng cảm thấy ấm áp, sau một lúc lâu, cũng nhẹ giọng nói một câu:"Em cũng yêu anh, cha của con chúng ta."