Lạc Lối Trong Tim Anh
Chương 64 : Ngoại truyện 1
Ngày đăng: 10:09 18/04/20
Thời điểm Tiểu Bạch tròn ba tuổi,đã bắt đầu đi nhà trẻ.
Có ngày tan học,Lâm Cẩn Ngôn và Giản Vi cùng đi đón nhóc, tiểu gia hỏa ngồi vào ghế cho trẻ em ở phía sau, khuôn mặt nhỏ rầu rĩ không vui.
Tiểu Bạch kế thừa khuôn mặt lạnh băng cũng không thích nói cười của ba bé, khuôn mặt nhỏ đanh lại, nhìn tổng thể không thể nào giống một đứa nhóc ba tuổi được.
Giản Vi có chút lo lắng, lôi kéo tay con, hỏi:"Bảo bối nhỏ, làm sao mà buồn vậy?"
Tiểu Bạch quay đầu sang một bên, nhất định không chịu nói ra.
Lâm Cẩn Ngôn nhìn con trai qua kính chiếu hậu, thấp giọng răn dạy:"Mẹ hỏi con, con có nghe thấy không?"
Lâm Cẩn Ngôn trước mặt con trai vô cùng quyền uy, vừa mở miệng, nhóc con lập tức ngồi thẳng người, nghiêng đầu nói với Giản Vi:" Mẹ ơi, con cũng muốn có em gái."
Giản Vi hơi ngẩn ra, sau đó không nhịn được mà bật cười, sờ sờ đầu con trai hỏi nhóc:" Như thế nào đột nhiên lại muốn em gái?"
Tiểu Bạch lắc lư cái đầu nhỏ, sau đó nghiêm túc nói:" Đường Minh Trì có em gái, em gái của bạn ấy đặc biệt đáng yêu, con cũng muốn có."
Đường Minh Trì là bạn ngồi cùng bàn nhà trẻ với Tiểu Bạch, hôm nay em gái cũng khối với nhóc ấy cũng đi học, hai anh em ngồi cùng một lớp, em gái nhỏ ôm lấy cánh tay anh trai, nhút nhát sợ sệt mà nấp ở phía sau lưng. Mắt tròn xoe lấp lánh, giống hệt một ngôi sao nhỏ.
Bạn học Lâm Trạm ngồi bên cạnh cảm thấy thích vô cùng, lặng lẽ lại gần, cũng muốn ôm em gái nhỏ. Kết quả mới vừa lại gần, Đường Minh Trì liền cảnh giác mà nhìn nhóc, giống như cha mắng nhóc:" Không được chạm vào em gái của mình!"
Advertisement / Quảng cáo
Bạn học Lâm Trạm đương nhiên cảm thấy rất tổn thương, xị mặt trở lại chỗ ngồi của mình, sau đó vẫn luôn rầu rĩ không vui tới bây giờ.
Giản Vi nghe xong chân tướng, dở khóc dở cười. Vốn dĩ gần đây cô cũng đang thương lượng với Lâm Cẩn Ngôn để sinh thêm đứa nữa, lần trước tới nhà anh cô, chị dâu lúc ấy chính là mang thai long phượng. hiện giờ hai đứa nhóc ngày ngày dắt tay nhau đi học, thật nhìn thôi đã cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ rồi.
Về nhà liền thương lượng với Lâm Cẩn Ngôn muốn sinh con gái, nhưng thật ra Lâm Cẩn Ngôn vẫn có chút do dự, sợ cô mang thai chịu khổ, cho nên chậm chạp vẫn chưa chịu quyết định.
Buổi tối hôm nay, Giản Vi tắm rửa ra tới, Lâm Cẩn Ngôn vẫn còn đang làm việc. Cô đi qua, cúi người tựa vào vai anh, nhỏ giọng nói:"Ông xã, chúng ta sinh thêm một đứa nữa đi, anh cũng thấy Tiểu Bạch có một mình rất buồn."
Lâm Cẩn Ngôn buông bút, duỗi tay kéo cô ngồi lên đùi mình, Giản Vi thuận thế ôm lấy cổ anh, lại nói:" Chính anh cũng không muốn có con gái sao?"
Lâm Cẩn Ngôn nhìn cô cười:"Kia nếu như không phải con gái thì sao?"
Giản Vi hơi ngừng lại, nói:"Ngô, vậy xem như chúng ta với con gái không có duyên đi. Nhưng mà em vẫn muốn có thêm một đứa nữa, anh xem nhà người khác đều có hai đứa nhỏ, có hai đứa trẻ cũng náo nhiệt hơn một chút. Anh xem Tiểu Bạch nhà chúng ta, kế thừa tính tình lạnh như băng của anh, luôn muốn có một người chơi cùng, có em trai em gái, nhóc con cũng không có cảm thấy cô độc."
Giản Vi lấy biệt danh cho con gái, gọi là Nồng Đậm.
Thời điểm Tiểu Bạch nghe thấy biệt danh của em gái, trong lòng đột nhiên có chút buồn bực. Vì sao em gái có biệt danh hay còn nhóc lại gọi là Tiểu Bạch.
Lần đầu tiên cậu bé có chút ghét bỏ cái biệt danh này của mình.
Nồng Đậm lớn lên vô cùng xinh đẹp, cô bé là sự kết hợp hài hòa vẻ đẹp của hai người, chính là xinh đẹp từ trong trứng.
Mới đầu Tiểu Bạch đặc biệt thích em gái, đi đến chỗ nào cũng sẽ mang theo cô nhóc,gặp ai cũng đều sẽ ôm em gái ra khoe khoang.
Nhưng sau này khi dần dần lớn lên,Lâm Trạm càng ngày càng cảm thấy, cô em gái quá xinh đẹp như vậy, sẽ gây rắc rối cho nhóc.
Advertisement / Quảng cáo
Em gái bốn tuổi, cậu nhóc đã bảy tuổi, học tiểu học rồi.
Tan học về nhà làm bài tập, chờ mẹ kiểm tra xong, liền đi vào phòng tắm tắm rửa.
Nhưng chính là mười phút công phu, thời điểm đi ra ngoài, tất cả đều bị em gái của nhóc xé nát.
"Lâm Ngữ!" Lâm Trạm không kiềm chế được mà rống to.
Lâm Ngữ bốn tuổi hồn nhiên không hề biết mình đã làm sai chuyện gì, trong miệng vẫn còn đang cắn sách bài tập, quay về phía anh trai nhếch miệng cười.
Lâm Trạm lúc ấy liền nghĩ, cậu nhóc đến cùng bắt mẹ sinh em gái vì cái gì?
Lâm Ngữ tuổi càng lớn, bản lĩnh nghịch ngợm ngày càng lợi hại.
Ba năm sau, Lâm Trạm mười tuổi, Lâm Ngữ 7 tuổi.
Năm đầu đi học Lâm Ngữ ghét nhất chính là làm bài tập ở nhà, mỗi lần ngồi vào bàn học có chút buồn ngủ, liền chạy đến trước mặt Lâm Trạm tỏ ra đáng thương, nước mắt lưng tròng:"Anh trai, cầu xin anh làm bài giúp em đi, xin anh đấy!"
Về điểm này, Lâm Trạm có nguyên tắc, lúc ấy liền chạy xuống mách mẹ.
Vì thế bạn nhỏ Lâm Ngữ bị mẹ mắng cho một trận, vừa khóc nhè vừa thức đêm làm bài tập....