Lâm Lạc Tịch Chiếu
Chương 21 : Tình yêu
Ngày đăng: 01:34 19/04/20
“Lâm Lâm.” Lãnh Tịch Chiếu nhìn về phương xa sa mạc nhỏ giọng hỏi Tây Đằng Lâm :“Ngươi về sau có thể trở lại thịnh kinh vương thành không ?”
Tây Đằng Lâm “Ân” một tiếng :“Sẽ đi, chờ ta kế thừa vương vị xong sẽ đi diện thánh tạ ơn, về sau hàng năm thời điểm tiến cống kim châu cũng sẽ đi.”
“Chúng ta đây hàng năm vẫn có thể gặp mặt một lần .” Lãnh Tịch Chiếu cười nhẹ :“Lần sau ngươi tới thịnh kinh , ta cũng sẽ mang ngươi đi nhìn phong cảnh.”
Tây Đằng Lâm không nói lời nào, cánh tay cũng không tự chủ đem Lãnh Tịch Chiếu ôm càng chặt , trong lòng cảm thấy có chút gì đó bị đè nén, ngay cả chính mình cũng không hiểu được, chính mình lúc trước là vì nhất thời mới mẻ, nhưng đến bây giờ vì sao lại vẫn không thể buông bỏ y được .
“Tịch Chiếu.” Tây Đằng Lâm do dự mà mở miệng. quinnalaurent.wordpress.com
“Làm sao vậy?” Lãnh Tịch Chiếu quay đầu nhìn Tây Đằng Lâm.
“Ngươi…… Thời điểm dự thọ yến của phụ vương ta phải cẩn thận, phải luôn đi theo bên cạnh Hứa Tư Đình , chớ có đi xa.” Tây Đằng Lâm có chút chột dạ né tránh ánh mắt trong suốt của y, cuối cùng không có mở miệng kêu y lưu lại.
“Ta biết.” Lãnh Tịch Chiếu trong mắt có một chút không rõ thất vọng, tựa vào Tây Đằng Lâm , nhắm mắt lại : Trở về đi, ta mệt mỏi.”
Kim Yến Lưu hí vang một tiếng, không nhanh không chậm đi bộ trở về, trên lưng ngựa ,hai người trầm mặc không nói, trong lòng đều là hy vọng con đường này có thể dài một chút lại dài thêm một chút.
Thời gian một chút một chút lặng yên đi qua, đảo mắt đã tới trước thọ yến của Tây Đằng vương một ngày, Lãnh Tịch Chiếu mang theo Hứa Tư Đình về lại Tây Đằng hoàng cung, cũng để tiện cho ngày hôm sau đi dự thọ yến, thời điểm cơm chiều , Lãnh Tịch Chiếu ngồi ở bên cạnh Tây Đằng vương , có chút không yên lòng, qua vài ngày nữa mình sẽ hồi thịnh kinh phục mệnh , trong lòng tóm lại là có chút luyến tiếc …… Nhưng là lần này chính mình dù sao cũng là lấy thận phận sứ thần tiến đến, cũng không thể ở nơi này lâu .
Thời điểm ăn cơm, Tây Đằng Lâm vẫn trốn tránh ánh mắt Lãnh Tịch Chiếu, Tây Đằng Phong ngồi đối diện đều xem ở trong mắt, không khỏi âm thầm cười lạnh một tiếng.
Ăn xong cơm chiều, Tây Đằng Lâm cùng Lãnh Tịch Chiếu chậm rãi đi bộ trở về.
“Ngày mai phụ vương của ngươi có phải hay không sẽ tuyên bố ngươi là Tây Đằng vương tiếp theo không ?” Lãnh Tịch Chiếu quay đầu hỏi Tây Đằng Lâm.
“Ân.” Tây Đằng Lâm gật đầu :“Quy củ của Tây xuyên chính là như vậy .”
“Kia… trước tiên chúc mừng ngươi .” Lãnh Tịch Chiếu cười tủm tỉm.
Tây Đằng Lâm cười :“Ngươi ngày mai phải cẩn thận một chút, vạn nhất có cái gì nhiễu loạn, nói Hứa hộ vệ mang ngươi đi trước, nhớ kỹ?”
“Ngươi lo lắng Tây Đằng Phong sẽ quấy rối?” Lãnh Tịch Chiếu nhíu mày.
“A?” Lãnh Tịch Chiếu vốn đã khẩn trương , bởi vậy lại nhịn không được càng khẩn trương —– hôn lưỡi, cùng chính mình ngày thường xem bệnh cho người khác có giống nhau không ?
Nhìn vẻ mặt Tây Đằng Lâm biểu tình thật sự, vì thế ngoan ngoãn nghe theo, trên mặt cười tủm tỉm .
Tây Đằng Lâm bị y khiến cho dở khóc dở cười, tiểu gia hỏa này cười cũng thật thuần khiết, một chút ái muội không khí cũng không có, mình phải xuống tay như thế nào ? Ánh mắt trượt từ cái môi đỏ hồng của Lãnh Tịch Chiếu đến cái lưỡi hồng nhạt, đầu óc lại nhất thời “Oanh” một tiếng, không còn tâm tình để suy nghĩ cái gì khác, bằng bản năng tiến đến hôn xuống, Lãnh Tịch Chiếu nhắm mắt lại, ngửa đầu ngây ngô đáp lại , giờ khắc này, mặc kệ giữa họ có bất cứ rào cản nào, trong lòng hai người đều chỉ có đối phương, một đôi hảo hợp cả đời, không bao giờ buông ra lẫn nhau.
Hứa Tư Đình trốn trong gốc cây nghiến răng nghiến lợi, chính mình rốt cuộc có nên hay không lao ra a, mắt thấy tay của Tây Đằng Lâm bắt đầu không thành thật, Hứa hộ vệ rốt cục nhịn không được, tay mang theo Tuyết Vũ kiếm dưới chân đạp vài cái mượn lực, xoát xoát bay lên nóc nhà :“Thiếu gia, không còn sớm ! Trở về nghỉ ngơi thôi !!”
Hứa Tư Đình tiếng hô lớn đến mức kinh thiên đông địa, ngay cả Tây Đằng Lâm cũng bị hoảng sợ.
“Tư Đình……” Lãnh Tịch Chiếu nửa ngày mới phản ứng lại, nhìn lửa giận tận trời của Hứa Tư Đình tự dưng có chút chột dạ.
“Canh giờ không còn sớm , thiếu gia nhà ta phải nghỉ ngơi , Tam, vương, tử !” Hứa Tư Đình gằng từng chữ từng chữ .
“Ta……” Tây Đằng Lâm nguyên bản muốn nói ta là thật sự thích tiểu ngốc tử này, bất quá nói còn chưa nói ra khỏi miệng, bởi vì ngay cả chính mình cũng cảm thấy không thích hợp, tình hình này có điểm giống như trong mấy vở kịch , bất quá khi diễn bình thường là đối với cha mẹ, không phải đối với hộ vệ…… Nghĩ như thế nào cũng không được tự nhiên.
“Lâm Lâm, ngươi đi về trước đi.” Lãnh Tịch Chiếu lay lay Tây Đằng Lâm.
“Cũng tốt, ngươi sớm đi ngủ đi, ta sáng mai tới đón ngươi.” Thấy Hứa Tư Đình bảo vệ Lãnh Tịch Chiếu đã muốn thành thói quen, Tây Đằng Lâm cũng thực bất đắc dĩ, chỉ phải trước rời đi.
“Tư Đình.” Lãnh Tịch Chiếu đứng lên vỗ vỗ quần áo, cảm thấy tình hình này như thế nào có điểm như là bị bắt gian tại giường……
Hứa Tư Đình ôm Lãnh Tịch Chiếu bay xuống, trong lòng ảo não, thiếu gia như thế nào ngốc như vậy, không công tự nhiên để cho tên đại lưu manh kia chiếm tiện nghi !
“Ngươi không cần nói cho Hoàng Thượng.” Lãnh Tịch Chiếu tiếp tục chột dạ :“Còn có Hạo Dương, còn có cha ta…… Tóm lại ai cũng không được nói.”
“Ta không được nói cái gì?” Hứa hộ vệ tâm tình thật không tốt, nhìn quần áo Lãnh Tịch Chiếu có chút tán loạn cùng vết hôn ngân trên cổ, thật sâu cảm thấy chính mình thất trách nghiêm trọng ~~
“Không được nói…… Cái kia cái kia………… Quên đi quên đi !!” Lãnh Tịch Chiếu trong lòng thực nghẹn khuất, ngẩng đầu trừng Hứa Tư Đình :“Muốn nói thì nói đi, tùy ngươi !” Nói xong thở phì phì chạy vào phòng, nhảy lên giường, trùm chăn lại bắt đầu ngủ.
Hứa Tư Đình đuổi theo, kết quả bất hạnh bị ván cửa đúng lúc đóng lại đập vào mặt, vuốt cái mũi đau, không nói gì, cảm giác chính mình như thế nào lại giống như kẻ ác chia rẽ uyên ương chứ ?