Lâm Lạc Tịch Chiếu
Chương 47 : Bênh vực kẻ yếu
Ngày đăng: 01:35 19/04/20
Hai người đến Lục phủ, chỉ thấy trước cửa phủ rất ồn ào , một hàng xa mã cỗ kiệu dừng trước cửa, còn có một ít nữ quyến quần áo lụa là đang đi lại.
“Sao lại có nhiều người như vậy chứ?” Chu Mộ mặt nhăn nhíu.
“Lục gia là phú hộ, lễ mừng thọ của Lục Hằng cũng xem như là đại sự kiện, nhiều người là tất nhiên .” Hứa Tư Đình đi đến phía trước nhìn xem, nói:“Mấy người này đều là tỷ muội của Lục phu nhân, chủ yếu đến để xu nịnh hay khoe khoang.”
“Ngươi biết nhiều quá ha?” Chu Mộ hỏi hắn.
Hứa Tư Đình cười khổ:“Trước kia từng tham gia qua một lần, bởi vì ta không chịu lập tức cưới Lục Vũ Hân, bị các nàng châm chọc khiêu khích nói móc hồi lâu, một đống nữ nhân, ta lại không biết làm thế nào.”
“Yên tâm, đợi lát nữa ta cam đoan các nàng không có cơ hội vây công ngươi.” Chu Mộ vỗ vỗ bả vai Hứa Tư Đình.
“Ngươi muốn làm sao bây giờ?” Hứa Tư Đình đang chậm rãi tiến vào tiền sảnh, nhịn không được quay đầu hỏi y.
Chu Mộ hắc hắc cười, không nói lời nào.
Vào Lục phủ tặng hạ lễ, Hứa Tư Đình trong dự kiến bị Lục Hằng gọi lại đàm sự.
“Tiểu Mộ!” Hứa Tư Đình quay đầu nhìn Chu Mộ.
“Đi đi, ta chung quanh nhìn xem.” Chu Mộ chớp chớp mắt hướng hắn phất tay.
Hứa Tư Đình bất đắc dĩ, tâm nói tiểu phiến tử lại có cái chủ ý quỷ quái gì nữa đây.
Chu Mộ chầm chậm tản bộ, liền nhìn thấy hai a di đang ghé vào cùng nhau líu ríu, vì thế đi đến phía trước nhìn chung quanh.
“Yêu, công tử nhà ai đây?” Đám người xung quanh không phụ sự mong đợi mà truyền đến một tiếng hỏi, rất nhiều a di nhất tề quay đầu nhìn về phía Chu Mộ.
“Ta là bằng hữu của Tư Đình, gọi là Chu Mộ, cùng hắn đến đây chúc thọ Lục bá bá.” Chu Mộ cười hồn nhiên lại vô hại:“Chào các vị thẩm thẩm.”
“Ngươi chính là Chu tiểu thiếu gia .” Dì Giáp trừng lớn ánh mắt:“Thiên Lang Lục công tử !”
“Thẩm thẩm quá khen.” Chu Mộ nhu thuận nháy mắt.
Chu Mộ chớp chớp mắt, mới hiểu ra ‘hắc diện thần’ là muốn nói Hứa Tư Đình.
“Chu tiểu công tử ngươi làm sao vậy?” Dì Đinh thực buồn bực, vừa rồi còn vui vẻ , như thế nào chỉ trong chớp mắt liền có vẻ mặt đầy tâm sự.
“Vừa rồi ta nhìn thấy Sử phu nhân từ Thịnh Kinh đến.” Chu Mộ chỉ chỉ phía trước:“Mang theo nữ nhi của nàng cùng đi, bảo ta chờ đi theo các nàng cùng ăn cơm, còn hỏi ta cảm thấy là nữ nhi cùa nàng xinh đẹp hay là Lục tiểu thư xinh đẹp.”
“Buồn cười!” Dì Ất đập bàn:“Đã nói là kêu lão gia không cần mời mấy người không liên quan đến, thật sự là mất hứng!”quinnalaurent.wordpress.com
Chu Mộ khụt khịt:” Sử tiểu thư kia, thực chủ động .”
“Hồ ly tinh!” Dì Đinh đứng lên:“Dám khi dễ người nhà chúng ta sao ?”
“Đi, cùng nhau đi qua hỏi nàng ta!” Dì Bính đi ra ngoài, mọi người đều đuổi theo, Chu Mộ chạy chậm chậm ở phía sau, thuận tiện hướng Hứa Tư Đình nháy mắt.
Hứa Tư Đình đứng ở một bên thực bất đắc dĩ, thầm nghĩ đợi nếu có cái gì xảy ra, chính mình có nên trước mang tiểu phiến tử đi, sau đó trở về nhận tội, họa của mình thì tự mình gánh, không nên liên lụy Chu Mộ.
Sử phu nhân đang cùng nữ nhi nhà mình ngắm hoa, đột nhiên nhìn thấy Chu Mộ hướng về phía chính mình chạy lại.
“Cái kia…… Ta nghe các nàng nói,” Chu Mộ chỉ chỉ phía một đoàn a di hùng hổ đang đi đến :“Nữ nhi của ngươi là hồ ly tinh!!”
“Gì?” Sử phu nhân nghe vậy giận dữ, vốn là Lục Hằng lúc còn làm quan có cùng lão gia nhà mình tranh đấu gay gắt, thật vất vả hắn mới suy sụp, chính mình vốn tưởng là mang theo nữ nhi đến để mỉa mai, như thế nào ngược lại bị người khác mắng?
Sử tiểu thư vốn là tính tình cọc cằn hung dữ, hiện tại lại nghe Chu Mộ nói như vậy, tức giận đến thiếu chút nữa ngất xỉu, với lại nhìn thấy Chu Mộ rất tuấn tú, vì thế lửa giận bùng lên :“Lục Vũ Hân mới là hồ ly tinh!”
Đoàn a di vừa chạy đến liền nghe một câu như vậy, vì thế tất cả đều xắn tay áo đi lên đòi công đạo.
Sử phu nhân tuy rằng chỉ có một người, nhưng mà nhà mẹ đẻ nàng xuất thân là võ quán, quyền cước công phu nàng cũng biết, hơn nữa Sử tiểu thư không có khóc lóc om sòm, đoàn a di cũng không chiếm được tiện nghi quá lớn.
Khách nhân xung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn các nàng một bên đánh một bên mắng hồ ly tinh cái gì, chờ đến khi có người đi ra can thiệp, một đống nữ nhân đã sớm không còn bộ dáng phu nhân cao ngạo ngày thường nữa, búi tóc bị lệch hài cũng rớt, dì Giáp còn thực bất hạnh bị đẩy xuống nước, ướt sũng .
Trong lúc nhất thời, thọ yến náo loạn, không có ai chú ý tới hai bóng dáng trẻ tuổi nhanh chóng bay qua tường viện ra khỏi Lục phủ, rất nhanh biến mất ở trong dòng người trên đường cái.