Lâm Lạc Tịch Chiếu
Chương 52 : Bất an không yên
Ngày đăng: 01:35 19/04/20
Một nơi khác, Tây Đằng Ly đang ở khách điếm giúp Phương Hủ thay quần áo.
“Đợi lát nữa ta mang ngươi đi ăn, được không?” Trải qua mấy ngày ở chung, Tây Đằng Ly càng ngày càng yêu thích Phương Hủ, tiểu hài tử vừa ngoan vừa đáng yêu, vừa mới tắm rửa xong, hai má trắng trắng hồng hồng, mắt đen sáng long lanh, đáng yêu vô cùng.
“Chúng ta còn bao nhiêu ngày mới đến Thiên Hiệp thành ?” Phương Hủ hỏi Tây Đằng Ly.
“Đại khái là còn nửa tháng, như thế nào, nhớ cha ngươi ?” Tây Đằng Ly trêu chọc.
“Mới không phải.” Phương Hủ nhào qua ôm Tây Đằng Ly:“Tìm được cha ta, ngươi sẽ rời đi sao ?”
“Ừ…… Đại khái là vậy đi.” Tây Đằng Ly có điểm luyến tiếc tiểu hài tử.
“Không muốn.” Phương Hủ chu môi:“Ta đây không cần tìm hắn , ta với ngươi về Tây Xuyên được không?” Từ nhỏ đến lớn cũng chưa có ai yêu thương mình như vậy, gia gia đối mình cũng tốt, nhưng là hắn luôn tất cung tất kính, Tiểu Ngưu cũng tốt, nhưng mà dù sao cũng là bạn cùng lứa tuổi, chỉ có Tây Đằng Ly, trên mặt vĩnh viễn là nụ cười ôn hòa, nhớ rõ thứ mình yêu thích, dung túng mình tùy hứng, làm cho chính mình cuối cùng cũng có cảm giác của một tiểu hài tử mười tuổi, thời điểm độc phát toàn thân đều lạnh đến thấu xương, là y đem chính mình chặt chẽ ôm vào trong ngực an ủi chính mình, thanh âm ôn nhu ấm áp , khiến cho mình an tâm vô cùng.
“Cha ngươi sẽ giúp ngươi chữa thương mà.” Tây Đằng Ly cười, xoa xoa đầu hắn:“Gặp cha ngươi thì không được nói lung tung, nếu không hắn sẽ tức giận.”
“Tốt nhất là hắn sẽ tức giận, ta lại không muốn ở cùng hắn.” Phương Hủ mếu máo:“Nếu không…… Ngươi làm cha ta đi?”
“A?” Tây Đằng Ly sửng sốt.
“Phụ thân phụ thân.” Thanh âm tiểu hài tử ngọt ngào.
Tây Đằng Ly bị kêu đến sướng rơn, vì thế đầu nóng lên:” Được, chờ ngươi khỏe lên ta liền mang ngươi về Tây Xuyên.”
Phương Hủ hoan hô.
Tây Đằng Ly nhọn nhọn lông mi, tự nhiên có một đứa con ngoan như vậy…… Tâm tình thật tốt.
Phương Hủ được Tây Đằng Ly nắm tay đi ra ngoài, trong lòng vui vẻ , có gia gia có phụ thân còn có Tiểu Ngưu, vậy là đủ rồi, cha ruột cái gì, nếu như xa lạ nhau, không có cũng không sao.
“Phụ thân.” Lúc ăn cơm, Phương Hủ ngửa đầu hỏi Tây Đằng Ly:“Hai người bọn họ ngày hôm qua khởi hành, ngươi tại sao không đi tiễn?”
Tây Đằng Ly cười, cũng không trả lời vấn đề này, chỉ giúp hắn gắp đồ ăn, nói:“Bọn họ đại khái rất nhanh là sẽ thành thân , chờ ngươi khỏe lên, ta mang ngươi đi Thịnh Kinh uống rượu mừng, được không?”
“Hoàng Thượng hắn còn có khúc mắc, bất quá hắn không ngại đáp ứng chuyện của hai người.” Lâm Hạo Dương cười:“Đừng suy nghĩ nhiều, hắn sẽ không cố ý làm khó dễ ngươi.”
Lâm Hạo Phong nghe vậy thả lỏng tâm, trước kia luôn luôn lo lắng đề phòng, không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy.
“Ca.” Lâm Hạo Dương buồn cười nhìn hắn:“Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua ngươi khẩn trương như vậy.”
Lâm Hạo Phong nhọn mi:“Cám ơn ngươi.”
“Cám ơn ta làm gì, thật xa lạ.” Lâm Hạo Dương nhíu mày:“Có vợ thì quên luôn đệ đệ……”
Lâm Hạo Phong xoa xoa đầu y.
“Ngày mai ta tới tìm ngươi uống rượu.” Lâm Hạo Dương sờ sờ cằm:“Coi như là cho ngươi thêm can đảm, phía Hoàng Thượng đã qua, nhưng mà còn có cha mẹ, tính tình cha ngươi cũng biết …… Ngươi tốt nhất là chuẩn bị bị đánh đi.”
“Nếu cha có thể chấp nhận Tử Ninh, ta tùy tiện cho cha đánh, đánh thành đầu heo cũng được.” Lâm Hạo Phong cười khổ.
” Không cần bi quan như vậy.” Lâm Hạo Dương nhíu mày:“Lúc trước ta cũng cùng phụ thân quanh co lòng vòng nói qua .”
“Cha nói như thế nào?” Lâm Hạo Phong nghe vậy khẩn trương.
“Cha nói chờ ngươi trở về rồi nói sau.” Lâm Hạo Dương buông tay:“Lần sau ta nói nữa, cha liền không để ý đến ta.”
“Buổi tối ngày mai ta về nhà ăn cơm.” Lâm Hạo Phong nhìn Lâm Hạo Dương:“Ngươi cũng về nhà đi? Nếu phụ thân phát hỏa, ngươi giúp ta khuyên hắn.”
“Ừ.” Lâm Hạo Dương nghiêm túc gật đầu:“Ta mang một đội quân trở về, nếu cha nổi giận lên lạm sát kẻ vô tội, trực tiếp đem hắn bắt giam.”
“Nói bậy gì đó.” Lâm Hạo Phong bật cười:“Bị cha biết sẽ phạt ngươi quỳ từ đường.”
“Như vậy là được rồi.” Lâm Hạo Dương nhìn Lâm Hạo Phong tươi cười, nói:“Cú mang vẻ mặt đau khổ làm gì, cũng giải quyết không được vấn đề, ngươi yên tâm, mặc kệ thế nào, ta cũng sẽ giúp ngươi.”
Lâm Hạo Phong cười, gật đầu.