Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ

Chương 115 : Hào quang ký ức (15)

Ngày đăng: 09:07 18/04/20


Diệp Thiều An nói, muốn bao nhiêu bình tĩnh có bấy nhiêu bình tĩnh, giống như đang nói “Hôm nay trời thật đẹp”, lời được lặp lại mang theo một sự tản mạn khó có thể miêu tả.



Tây Mị Trạch lạnh lùng nhìn Diệp Thiều An, thoáng cái đầu óc của gã chỉ còn giật mình và vui sướng, trong nháy mắt đó, gã thậm chí còn muốn nói cho Diệp Thiều An biết, đúng, gã phải lòng hắn.



Thế nhưng không được.



Diệp Thiều An dựa vào gần gã lắm, Tây Mị Trạch biết Diệp Thiều An cố ý.



Hắn đang cố ý thăm dò gã.



Không liên quan đến việc hắn có thích mình không.



Hắn chỉ đang thăm dò mình mà thôi.



Hắn chỉ thăm dò mình mà thôi.



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ giảm xuống còn 79. 】



Lỡ như… thương thật thì sao? Lỡ như hắn cũng thương mình thì sao? Diệp Thiều An… không phải kẻ thích lợi dụng tình cảm của người khác.



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 80. 】



Yêu ư? Đừng có mà mộng hão nữa. Sao hắn lại yêu ngươi được chứ?



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ giảm xuống còn 76. 】



Nhưng hắn cũng không ghét hành vi thân mật của ta mà.



【 Độ thiện cảm của mục tiêu nhiệm vụ tăng lên đến 79. 】



Âm thanh nhắc nhở của hệ thống gián đoạn vang lên trong đầu, độ hảo cảm của Tây Mị Trạch dở dở ương ương chính là biểu hiện của việc gã đang đấu tranh tư tưởng nghiêm trọng, đột ngột, sắc mặt của Tây Mị Trạch bỗng nhiên biến đổi!



Có một sợi dây như dây thần kinh đột nhiên đứt đoạn trong đầu, giây lát tiếng trống to tựa sấm nổ vang lên như muốn nổ tung cả Ma cung!



—— có kẻ tấn công Ma giới!



Tầng ngoài cùng của Ma giới có một vòng phòng hộ bảo vệ toàn bộ Ma giới, mỗi khi nó gặp phải công kích, kết giới phòng hộ và phản kích của Ma cung được khởi động ngay lập tức, đồng thời truyền thông báo khẩn tới toàn Ma cung, nhắc nhở chủ nhân Ma cung sớm có chuẩn bị.



Từng ấy năm tới nay, Ma giới chưa bao giờ bị động đến vậy!



“Lồng phòng hộ…” Sắc mặt Diệp Thiều An cũng trầm xuống trong nháy mắt, “Bắt đầu tấn công rồi.”
Nhưng vì có rất nhiều người, ngay cả Mặc Ân Hoa cũng không biết hết.



Tình báo lấy được từ trong miệng Mặc Ân Hoa lúc trước lại nói sớm nhất một tháng sau Tiên giới mới có thể phát động tấn công lần thứ nhất, lần này đột nhiên xuất hiện tiến công, tất nhiên cũng do Tiên giới đủ ưu thế, nội chiến Ma giới vừa mới kết thúc, An vương bị tù, Tĩnh Quân tung tích không rõ, Mặc Ân Hoa lại bị cách chức, trong song vương tứ quân của Ma giới trực tiếp thiếu một nửa, sức chiến đấu của Ma giới quả thực là yếu nhất từ trước tới nay.



Mà Tiên giới bên kia, lại bao quát cả Tiên giới, Linh giới, Nhân giới, Yêu giới, lại còn vì nghe nói một tháng sau mới bắt đầu tiến công cho nên quân Quỷ giới vẫn chưa tới, cho dù Ma giới bên này có thể sử dụng Cổ Tân Y kiềm chế Nhân giới, đương nhiên điều kiện tiên quyết là người ta thật sự quan tâm tên thánh tử này, nếu không cũng coi như vô dụng.



Đương nhiên, Ma giới vẫn là sân nhà, tựa hồ cũng có một chút ưu thế?



Tây Mị Trạch vốn nghĩ muốn tương kế tựu kế một tháng sau an bài một trận chiến đẹp đẽ, lại không nghĩ rằng tất cả những việc này chưa bao giờ thuận theo kế hoạch của gã.



Diệp Thiều An câu lên một độ cong trào phúng ở trong lòng, trên mặt lại chẳng thay đổi tí nào.



Bại, tựa hồ chỉ là vấn đề sớm hay muộn.



Mà bây giờ, hắn chỉ cần chờ đợi thôi.



Sau năm ngày, cửa điện Yến Thanh điện bị mở ra.



Diệp Thiều An đã không động đậy tròn sáu ngày.



“Đi.” Tây Mị Trạch dùng sức nắm cánh tay Diệp Thiều An, máu tươi nhuộm đỏ áo giáp của gã khiến cho gã thoạt nhìn chật vật cực kỳ, “Đi!”



Diệp Thiều An cũng không thèm cử động.



“Vương!” Thân ảnh của Ảnh Nhất dần dần xuất hiện bên người Tây Mị Trạch, y bình tĩnh không lay động nói, “Diệp…điện hạ, đã sáu ngày không nhúc nhích.”



Trong tròng mắt Tây Mị Trạch chợt lóe các loại cảm xúc phức tạp, cuối cùng lại trở về vẻ ám trầm tối nghĩa khó phân biệt.



“Đi.”



Gã lạnh lùng nói: “Mở hệ thống phòng ngự cuối cùng của Ma cung, ta muốn dẫn hắn rời khỏi đây.”



Gã chậm rãi lặp lại, như đang thuyết phục bản thân mình mình lại như muốn thuyết phục người khác.



“Đưa hắn rời khỏi đây, lưu lại một mồi lửa cuối cùng cho Ma giới.”



“Ta là Ma vương, ta phải sống chết cùng Ma giới.”



“Mà hắn chỉ là một tên tù nhân, không có tư cách cùng Ma giới đồng sinh cộng tử.”