Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ
Chương 126 : Hoa mân côi có độc (7)
Ngày đăng: 09:08 18/04/20
Hệ thống 001 trong nháy mắt có cảm giác bị chó cắn.
Nó mới vừa cảm thấy kí chủ có chỗ nào đó không thích hợp lắm, sao kí chủ có thể dũng cảm thừa nhận mình không bằng với con nhà người ta cơ chứ?
Không đúng nha!
Hắn vẫn luôn tỏ vẻ bố rất khốc suất cuồng bá duệ!
Hắn vẫn luôn tỏ ra mọi thứ đều trong lòng bàn tay bố!
Hắn vẫn luôn…
Nó bị gạt!!!
Hệ thống 001 quyết định giả chết.
Diệp Thiều An khá là cưng chiều mà nói rằng: 【 Không sao đâu, mày muốn giả chết thì cứ giả chết đi. 】
Hệ thống 001: 【… 】
Mẹ ơi thật là đáng sợ QAQ!!
【 Khi nào mày muốn đàm phán, chúng ta bàn lại. 】
Sau đó tặng nó một cái mỉm cười đầy ôn nhu, thế nhưng…
Tui không muốn ngồi vào bàn đàm phán đâu kí chủ!
Hệ thống 001 tối tăm giả chết.
【 Nhưng mà, trước đó, mày có thể nói cho ta biết bí mật nhỏ của Thu Ngôn Dục không?】 Diệp Thiều An cười híp mắt mở miệng nói : 【 Đây chính là thứ tao dùng một vấn đề đổi lấy.】
【… 】
Hệ thống 001 trầm mặc nửa ngày, nói: 【 Có thể. 】
Thu Ngôn Dục bất động thanh sắc từ gương chiếu hậu nhìn hoa mân côi nhỏ của anh.
Hoa mân côi nhỏ của anh vừa chui vào xe đã lười biếng nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng mà từ biểu tình trên khuôn mặt của hắn cùng với độ cong khóe môi, tâm tình của bé hoa mân côi cũng không xấu.
Không những thế tâm tình của hoa mân côi nhỏ nhà hắn còn rất tuyệt.
Vậy dĩ nhiên là… không thể tốt hơn.
Thận trọng từng bước, cẩn thận từng li từng tí một, cũng chỉ là thủ đoạn khiến bé hoa mân côi tự chui đầu vào lưới mà thôi.
Thu Ngôn Dục tỏa ra một tia hào quang quỷ dị màu đen đặc.
Hệ thống 001 nghẹn ngào nói: 【… Tồn, tồn tại QAQ 】
【 Ha ha. 】 Diệp Thiều An cười lạnh một tiếng, 【 Tồn tại? 】
【 Như vậy hệ thống thân ái của tao, mày có thể nói cho tao biết, mày có nguyện ý trợ giúp tao không? 】
【 Mày có nguyện ý toàn tâm toàn ý trợ giúp tao không? 】
【 Mày có nguyện ý tín nhiệm tao không? 】
【 Mày có nguyện ý toàn tâm toàn ý tín nhiệm tao không? 】
Hệ thống tiếp tục giả chết.
Diệp Thiều An hời hợt nói: 【 Vậy mày dựa vào cái gì cho rằng, tao sẽ toàn tâm toàn ý tín nhiệm mày, trợ giúp mày hả? 】
【 Quyền lợi và nghĩa vụ không ngang nhau, sẽ khiến người ta mất đi động lực đấy, hệ thống của tao ạ.】
Diệp Thiều An lười biếng nở nụ cười, cảm thụ được hệ thống đang giả chết, cũng không nói thêm điều gì nữa.
Trên thực tế, sự kinh ngạc cùng hoài nghi vẫn lẫn lộn đầu óc của hắn.
—— gặp gỡ trong yến hội với Thu Ngôn Dục, sự giống nhau giữa hai thế giới.
Động tác, thần thái, ngữ khí, biểu tình, đều giống nhau như đúc.
Vì sao lại như vậy?
“An An.” Xe không biết đã dừng lại từ khi nào, Diệp Thiều An phút chốc phục hồi tinh thần lại từ trong suy tư, Thu Ngôn Dục vì Diệp Thiều An mở cửa xe, ôn hòa nói: “An An, đến.”
Diệp Thiều An mở mắt ra, đối diện với cặp mắt của Thu Ngôn Dục, con ngươi đen láy tràn đầy ôn nhu, không chứa một tia tạp chất, mang theo tình ý làm say lòng người.
Trái tim Diệp Thiều An đập hơi nhanh một chút.
Hắn bước xuống xe, đập vào mắt là một kiến trúc hoa mỹ, có thể xưng là trang viên.
Trái tim Diệp Thiều An lại chậm rãi trầm xuống.
Đây là kiến trúc cổ xưa vừa mới nhìn thấy trong trí nhớ, được gia tộc của Thu Ngôn Dục lưu truyền tới tận bây giờ.
—— tại sao muốn tới nơi này?
Tác giả có lời muốn nói: best lô-gic của Thu Ngôn Dục là như thế này:
Ở lễ đính hôn An An vì Khương Văn Bách mà chết —— An An vì Khương Văn Bách mà chết —— An An vì Khương Văn Bách từ bỏ gã —— An An càng yêu Khương Văn Bách hơn —— An An phản bội tình yêu của bọn họ —— An An không còn bên cạnh gã —— An An phản bội gã :)))