Làm Nũng Trong Lòng Anh

Chương 32 : Ngoan một chút

Ngày đăng: 11:43 30/04/20


EDITOR: JIN XUAN



Cách đó không xa, mấy tên thiếu niên nóng lòng muốn thử thi trượt tuyết.



"Một loạt cùng trượt xuống, ai dừng trước là cẩu."



"Thua thì đêm nay mời một chầu, nhớ đó."



"Khoan đã, hình như thiếu một người, Tùy ca đâu rồi?"



Tùng Dụ Chu phát hiện thiếu mất Tạ Tùy, cậu đảo mắt nhìn quanh sườn núi phủ đầy tuyết, một lúc lâu sau mới tìm ra được Tạ Tùy đang đứng ở trong khu vực của thiếu nhi.



Hắn bên cạnh Tịch Bạch, cầm cổ tay cô, dắt cô trượt chậm rãi...



Nhìn bộ dáng rõ ràng ân cần còn ra vẻ nghiêm túc này của Tạ Tùy, Tùng Dụ Chu nhướng mày, muốn cười to.



Đứng ở bên người cô, sói cũng biến thành Husky, hắn thiếu điều còn chưa vẫy đuôi thò đầu lưỡi đi liếm người ta.



Tương Trọng Ninh ôm bạn gái, nhìn Tạ Tùy, cảm thán nói: "Tùy ca đối với con gái còn chịu có kiên nhẫn, lần trước hắn dạy lão tử trượt băng, còn chưa đến 3 phút, hắn con mẹ nó trực tiếp đạp mông ông đây."



Bạn gái Lục Vi Vi nhìn Tương Trọng Ninh một chút, ghét bỏ nói: "Ai bảo anh ngốc, Tùy ca có thể chịu đựng anh ba phút, đã là không tệ."



Tương Trọng Ninh sủng nịch niết cầm Lục Vi Vi: "Ai ngốc? Hả?"



"Buông ra! Ai nha! Chán ghét anh!"



Mọi người nhốn nháo ở sân trượt tuyết cả một buổi chiều, thay xong quần áo rồi đi ra khu nghỉ ngơi, đám người Trần Triết Dương và Tùng Dụ Chu rốt cuộc cũng chính thức đụng mặt.



Có thể nhìn ra sự khác biệt tầng lớp rõ rệt giữa hai bên, Trần Triết Dương và gái trai bên cạnh, toàn thân trên dưới một kiểu quần áo hàng hiệu, bên cạnh là hai chiếc xe sang đắt giá.



Mà đám người Tùng Dụ Chu, các cậu bé mặc đồ trang bị leo núi, đẩy xe đạp, có vẻ ngông nghênh mười phần.



Hai phe đều đánh giá kĩ lẫn nhau, trong lòng cũng đặc biệt suy nghĩ.



Bạn gái Tương Trọng Ninh - Lục Vi Vi nhìn đối phương người đầy hàng hiệu, tâm sinh hâm mộ.



Ánh mắt mấy tên bạn của Trần Triết Dương dừng ở trên khuôn mặt xinh đẹp và dáng người nóng bỏng của Lục Vi Vi, gần như không rời mắt một giây nào.



Bởi vì lúc trước Tạ Tùy hại Tịch Phi Phi mất hết thanh danh, còn ly gián tình cảm chị em Tịch Gia, Trần Triết Dương đối với Tạ Tùy có chút không vừa mắt.



Nhưng mà toàn bộ buổi chiều đều là Tịch Bạch ở chung một chỗ cùng Tạ Tùy, điều này làm cho cậu có chút mò không ra quan hệ của hai người.



Xuất phát từ lễ phép và giáo dưỡng, cậu vẫn thản nhiên chào hỏi Tạ Tùy.



Tạ Tùy không nhìn cậu, cúi đầu nói với Tịch Bạch: "Buổi tối cùng nhau đi suối nước nóng."



Không đợi Tịch Bạch trả lời, Trần Triết Dương chen miệng vào: "Khách sạn chúng tôi có suối tư nhân, không cần đi đến chỗ khác."



Tạ Tùy lúc này mới chậm rãi di chuyển ánh mắt đến trên người Trần Triết Dương ——



"Lão tử hỏi cậu sao."




Hắn nói chuyện với bạn nhưng ánh mắt tựa như vô tình bay tới Tịch Bạch.



Tịch Bạch bước nhanh hơn, đi đến cái ao cách vách, cởi khăn tắm xuống treo lên gậy, sau đó đi vào trong nước.



Hơi nước ấm áp từ dưới chân chậm rãi lan ra toàn thân, đuổi đi tia lạnh giá.



Lục Vi Vi liếc mắt đánh giá Tịch Bạch.



Làn da trắng như sữa, ngũ quan có vẻ thu liễm lại hàm súc, con ngươi trong suốt, nhu thuận.



Người nhà giàu sang luôn luôn chăm con lớn lên rất tinh xảo.



Nhưng mà Tịch Bạch giơ tay nhấc chân đều rất lễ phép cộng với khí chất an tĩnh, làm cho cô không giống với các cô nàng nhà giàu khác.



Lục Vi Vi không khỏi có chút hâm mộ, liền bắt chuyện với Tịch Bạch: "Khách sạn phía tây có suối nước nóng xa hoa như vậy, nghe nói tốt hơn bên này rất nhiều, sao cậu lại tới chỗ này."



Tịch Bạch thản nhiên nói: "Đến đưa đồ cho Tạ Tùy."



Đương nhiên, cũng có một nguyên nhân là không muốn cùng bọn Tịch Phi Phi ngâm chung một ao, còn có một nguyên nhân nhỏ khác, có lẽ vẫn là không đành lòng cự tuyệt Tạ Tùy.



Nhưng những cái này, đều là không đủ.



Tùng Dụ Chu trao đổi ánh mắt với những người khác, từng người từng người đứng dậy rời đi: "Tùy ca, chúng tớ đi ao khác."



Tạ Tùy không chút để ý "Ừ" một tiếng, nhìn bộ dáng an nhàn này của hắn, giống như không định tính toán cùng bọn họ.



Tương Trọng Ninh nói với Lục Vi Vi: "Vợ yêu, đi thôi."



Lục Vi Vi nghe lời theo sát Tương Trọng Ninh rời đi.



Thế là trong ao liền chỉ còn hai người là Tạ Tùy và Tịch Bạch.



Hai người cách hơi nước lượn lờ, xa xa nhìn nhau.



Tịch Bạch cũng nhận thấy được không khí có chút kỳ quái, mất tự nhiên nghiêng mắt nhìn qua chỗ khác.



Tạ Tùy lại vẫn chăm chú nhìn cô, nhìn đến tim đập điên cuồng.



Sau một lúc lâu, Tạ Tùy từ trong ao đứng dậy, mang lên ào ào dòng nước. Hắn đi vòng đến bên cạnh ao của Tịch Bạch, chậm rãi đi đến.



Tịch Bạch phòng bị nhìn hắn: "Cậu làm gì đó?"



"Có thể làm cái gì." Tạ Tùy đứng ở trên cầu thang, nhìn ao ngập cánh hoa hồng, nghiêm trang nói: "Tôi cũng muốn tắm hoa hồng."



"..."



Trên người hắn ướt sũng, dáng người quả thực rất tốt, bụng sáu múi, gợi cảm đến cực điểm. Quần tứ giác bởi vì dính nước, thoáng có chút dính chặt, có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy đường cong nơi nào đó không thể nói.



Giờ phút này đêm khuya thanh tĩnh, ngẩng đầu có thể thấy được bầu trời đầy sao, trời cao xa, gió núi buốt thấu xương.