Làm Nũng Trong Lòng Anh

Chương 63 : Ai là chị dâu của nhóc?

Ngày đăng: 23:13 07/03/21


Editor: Miền lạ



Chương 63: Ai là chị dâu của nhóc?



Buổi chiều cuối tuần, Tạ Tùy cầm một ly trà sữa bước ra khỏi cửa hàng thì vô tình nhìn thấy Lệ Tiểu Ý đang đứng ở trước cửa tiệm đồ ngọt, cậu nhóc yên lặng ngước nhìn lên bảng hiệu bánh trứng gà.



Trêи tấm bảng hiệu là hình bánh trứng gà với phần nhân đủ màu sắc, bên ngoài có kem sô-cô-la và bột Oglio.



Lệ Tiểu Ý nuốt một ngụm nước bọt, trong ánh mắt lấp lánh những ngôi sao.



Tạ Tùy chẳng mấy để tâm, cứ thế mà đi ngang qua người cậu nhóc, không thèm nhìn Lệ Tiểu Ý lấy một lần.



Lệ Tiểu Ý lên giọng: “Nhìn thấy một cậu bé đáng yêu muốn ăn bánh trứng gà, người nào đó lại vờ như không biết, thật sự là quá vô tình rồi!”



Khoé miệng Tạ Tùy kéo ra một nụ cười lạnh: “Cậu bé đáng yêu à, thật sự muốn đạp cho một cước!”



Lệ Tiểu Ý hai tay chống nạnh, phồng má: “Đồ tàn bạo!”



Bước chân của Tạ Tùy cũng không có dừng lại, cậu tiếp tục đi về phía trước, lười phản ứng với cậu nhóc.



Lệ Tiểu Ý nhìn theo bóng lưng của cậu, hô to: “Này, em không có tiền, anh không thể mời em ăn bánh trứng gà sao?”



“Một cậu ấm nhà giàu lại giả vờ nghèo khổ trước mặt người khác, muốn ăn đòn đúng không?”



Lệ Tiểu Ý nắm lấy góc áo của cậu: “Em thật sự không có mang theo tiền, cùng lắm thì lần sau em sẽ trả lại cho anh, có được hay không? Tạ Tùy ca?”



Tạ Tùy đè thấp cổ họng, không kiên nhẫn lẩm bẩm: “Nhóc thật sự... Rất phiền.”



Mười phút sau, Lệ Tiểu Ý cùng Tạ Tùy bước ra khỏi cửa hàng đồ ngọt, tay cầm bánh trứng gà, cậu nhóc cảm thấy vô cùng mỹ mãn, từng ngụm, từng ngụm nhai nuốt, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.



Tạ Tùy trở lại sân bóng rổ, cậu đặt ly trà sữa xuống bên cạnh Tịch Bạch. Cô mặc chiếc áo T-shirt màu trắng cùng với quần bò, bình thản dựa vào giá bóng rổ, chăm chú làm bài tập.



Cuối tuần, cô bồi Tạ Tùy đến sân bóng rổ vận động. Bất quá theo suy nghĩ của Tạ Tùy, cô cũng chỉ là đổi một chỗ học tập khác mà thôi.



Cậu ngồi xổm xuống trước mặt Tịch Bạch, tay cắm ống hút vào ly trà sữa, sau đó lại đưa tới bên miệng của cô.



“Mở miệng.”



Tịch Bạch đang chuyên tâm giải một bài toán khó, cô không ngẩng đầu, chỉ đơn giản há miệng, hút một hơi hương vị trà sữa ngọt ngào này.



Tạ Tùy kiên nhẫn ngồi ở bên cạnh cô, thỉnh thoảng lại đút cô uống trà sữa, vẻ mặt ôn nhu đến mức tựa như ánh nắng rực rỡ của buổi sớm ngày xuân.



Không lâu sau, Tịch Bạch có chút mệt mỏi, cô dựa vào bả vai Tạ Tùy nghỉ ngơi một lát.



Dưới cái nắng ấm áp, Tịch Bạch phảng phất có thể nghe thấy thanh âm đang dần dần trôi đi của năm tháng, giống như âm thanh trong đồng hồ cát, thời gian quả thật đang trôi qua rất chậm, rất chậm.



Tương Trọng Ninh nhìn về phía xa xa, cậu ta nói với Tạ Tùy: “Người hầu nhỏ của cậu lại tới nữa kìa.”



Tạ Tùy nghiêng đầu, nhìn Lệ Tiểu Ý đang ngồi nghỉ trêи dãy ghế bên cạnh sân bóng, cậu nhóc cũng đang nhe răng cười với cậu.



Khóe miệng của cậu nhóc còn dính không ít mảnh vụn bánh trứng gà.







Trình Tiêu nhìn sắc mặt không chút cảm xúc của Lệ Sâm, liền biết tâm tình của anh ta hiện tại không được tốt, cũng không dám nói thêm điều gì, vội vàng mang theo Lệ Tiểu Ý trở về phòng.



Trong thâm tâm bà ta vẫn rất sợ Lệ Sâm.



Lệ Tiểu Ý không muốn trở về phòng bệnh cùng với mẹ mình, cậu nhóc muốn ở lại cùng với Tịch Bạch và Lệ Sâm. Lệ Tiểu Ý quay đầu vài lần, khát vọng nhìn Tịch Bạch.



Tịch Bạch nhìn cậu nhóc, lắc đầu.



Rốt cục, Lệ Tiểu Ý cũng bĩu môi, cúi đầu trở về phòng.



Trình Tiêu gõ lên đầu con trai của mình, thấp giọng nói: “Sao con ngây thơ thế? Ai tốt với con, ai không tốt với con còn không phân biệt được? Cứ lấy mặt nóng dán lên ʍôиɠ lạnh, người ta có để ý đến con không?”



“Con không có!”



“Về sau phải tự rèn cho mình một cái tâm nhãn, không biết chừng có vài người đang âm thầm cầu nguyện cho con xảy ra chuyện không may đấy.”



“Chị Tịch Bạch đối xử với con rất tốt.”



Trình Tiêu cười lạnh: “Đối xử với con rất tốt? Sau này, có thể nó sẽ trở thành chị dâu của con. Vừa nhìn mẹ đã biết nó và Lệ Sâm rất giống nhau, cả hai đều có chung ý tưởng đen tối. Nó đối tốt với con, không phải là chồn cáo chúc tết gà à(*)?



(*) Chồn cáo chúc tế gà: giả vờ thân thiện nhưng có mục đích xấu.



“Dạ?”



Lệ Tiểu Ý khó hiểu, mẹ làm sao biết được tương lai chị Tịch Bạch có thể sẽ trở thành chị dâu của nhóc? Từ nãy đến giờ, cậu nhóc chưa hề nhắc đến anh Tạ Tùy dù chỉ một câu.



Đương nhiên, những lời này đều là chuyện phía sau cánh cửa đã được đóng kín. Lệ Sâm không thể nào nghe được.



Lệ Sâm đưa Tịch Bạch ra khỏi bệnh viện, thái độ của Tịch Bạch đối với anh ta vẫn vô cùng lễ phép nhưng đã không còn thân thiện như trước được nữa.



Lệ Sâm biết rõ, lần đó anh ta ở phòng quyền anh đã hãm hại Tạ Tùy thê thảm, chuyện này đã vô tình chạm phải nghịch lân của Tịch Bạch.



Cảm tình của cô đối với cậu ta so với tưởng tượng của Lệ Sâm còn sâu đậm hơn rất nhiều. Bất quá không sao, Lệ Sâm thích khiêu chiến nhất, dễ dàng đạt được ngược lại cũng không ý vị gì.



Anh ta thích vịn cành để bẻ xương cứng, thích nhìn ánh mắt của bọn họ lộ ra vẻ không cam lòng và thích nhìn bộ dạng không thể không khuất phục của bọn họ.



Lệ Sâm trở lại phòng bệnh, Trình Tiêu đã sớm rời đi.



Lệ Tiểu Ý ngồi trêи sô pha, tay cầm một quyển tạp chí thiếu nhi, Lệ Sâm ngồi xuống bên cạnh cậu nhóc, ôn nhu hỏi: “Đang nhìn cái gì?”



“Không có gì.” Lệ Tiểu Ý tiếp tục cúi đầu đọc sách nhưng trong lòng lại không thể khắc chế được sự tò mò của mình.



“Anh Lệ Sâm, em muốn hỏi anh một vấn đề.”



“Cái gì?”



“Chị Tiểu Bạch... Về sau, chị ấy sẽ trở thành chị dâu của em hả? Là gả cho anh?”



Lệ Sâm nhìn thẳng vào ánh mắt trong veo của Lệ Tiểu Ý, không trực tiếp trả lời vấn đề của cậu nhóc mà chỉ đơn giản hỏi ngược lại: “Nếu cô ấy thật sự muốn làm chị dâu của em, không phải gả cho anh, vậy thì nên gả cho người nào?”



“A!”



Hai má Lệ Tiểu Ý phiếm hồng, bộ dạng này giống như một cái bí mật kinh thiên động địa của mình nháy mắt đã bị người khác phát hiện, cậu nhóc hoảng sợ: “Không có, nhất định là gả cho anh rồi, em làm gì có thứ hai... Anh trai thứ hai!”



Lệ Sâm cười nhẹ: “Thật không?”







Editor: Đoán xem, Lệ Sâm sẽ làm gì nào?