Làm Nũng
Chương 32 : Thích
Ngày đăng: 09:25 18/04/20
Khốc ca sẽ không dễ dàng bị người ta xoa đầu.
Tựa như Tạ Nhan từ nhỏ đến lớn không có ai chạm được vào đầu cậu, cũng không để người khác nắm tóc mình, hiện tại lại đàng hoàng nghiêm chỉnh ngồi trên băng ghế để Phó Thanh tùy ý vuốt tóc.
Cậu mới đầu thấy có chút ngứa, cố sức khắc chế không tránh né. Thế nhưng động tác của Phó Thanh rất nhẹ, vừa xoa vừa hỏi cậu: "Dùng sức như vậy có mạnh lắm không?"
Tạ Nhan lắc đầu làm bọt văng tứ tung.
Phó Thanh ngồi chồm hổm trước mặt cậu, cúi xuống nhìn mặt Tạ Nhan dùng mu bàn tay sạch sẽ lau đi bọt trên môi cậu.
Nhiệt độ trên môi cao hơn nơi khác, chạm vào có chút nóng lại rất mềm, theo động tác của Phó Thanh mà thay đổi.
Bất quá lau được phân nửa, Tạ Nhan né ra, bối rối tự mình lau.
Phó Thanh nghĩ, khắp người tiểu Tạ, ngoại trừ tính tình, hình như chỗ nào cũng mềm mại. Tóc rất mềm, gò má dính nước rất mềm, môi cũng mềm.
Cũng không đúng.
Phó Thanh lại muốn, tính tình cũng mềm, ít ra là đối với mình sẽ như vậy.
Anh chưa bao giờ giúp người khác tắm, đây lần đầu tiên khó tránh khỏi sẽ có sai lầm. Mỗi lần không cẩn thận đụng tới bên trong lỗ tai Tạ Nhan, thân thể cậu sẽ nhẹ nhàng lui ra một chút, lỗ tai run rẩy lợi hại.
Tạ Nhan bị chọt trúng vài lần, trực tiếp lấy tay che lỗ tai.
Phó Thanh nhịn không được hỏi: "Nước vào tai sao?"
Hai lần đầu thật sự là bất cẩn, sau đó là cố tình.
Tạ Nhan cũng không nghĩ tới, cậu rất tín nhiệm Phó Thanh, trực tiếp nói: "Không có nhưng đụng trúng tai sẽ rất ngứa."
Phó Thanh thấy có chút đáng tiếc, lúc tai tiểu Tạ run run rất đáng yêu.
Tóc Tạ Nhan không quá dài, gội rất nhanh. Bất quá gội đầu có thể nhờ người làm thay tắm rửa thì không thể.
Phía cảnh sát kỳ thực không muốn làm to chuyện, tạm giam vài ngày là việc nhỏ, nhưng nếu cưỡng chế điều trị cần báo cáo với cấp trên, thiệt phiền phức. Trước khi làm thủ tục còn cố ý hỏi Trần Tiểu Tiểu, có đúng vậy hay không, không nên nhận mình phát bệnh lúc đả thương người. Trần Tiểu Tiểu hướng cảnh sát cười cười: "Đúng là như vậy, bệnh tình của tôi đều là thật, các anh không tin có thể đến bệnh viện tra."
Cảnh sát nhìn cô một cái: "Được rồi, báo cáo bệnh viện cũng đã gửi tới."
Trần Tiểu Tiểu nghe xong, rất hưng phấn nói: "Nếu không còn việc gì hẳn nên thả tôi rồi đúng không, tôi không làm gì sai."
Điền xong thủ tục cảnh sát mới nói với Trần Tiểu Tiểu: "Đã báo với cha mẹ cô, nhưng họ nói cô đã thành niên, họ sẽ không xen vào. Nhưng cô mang bệnh lại đả thương người, có nguy hại đối với xã hội, cho nên đã xin cưỡng chế điều trị, chiều nay người bên bệnh viện sẽ đến."
Trần Tiểu Tiểu khó có thể tin, cô lại hỏi cảnh sát nhiều lần, đều trả lời như vậy, lại như nổi điên nói: "Tôi không bệnh, tôi không có bệnh, sao lại tống tôi vào bệnh viện."
Cảnh sát là một nam trung niên, tốt tính, lại kiên trì trả lời cô. Hắn thở dài với Trần Tiểu Tiểu: "Cô bé, cô không thể lúc đả thương người ta thì nói mình có bệnh, lúc phải vào viện lại nói không có. Hơn nữa tôi thấy cô thật nên đi trị bệnh đi, trị hết rồi cũng là chuyện tốt."
Tạ Nhan nhanh chóng đem chuyện này quên đi, chỉ nói một câu: "Có bệnh thì chữa, đừng lại như chó điên bám lấy Dương Tầm không tha."
Chuyện này gây ra sóng to gió lớn trên mạng, trước đây "Một đời một kiếp một dê nhỏ" nổi danh miệng thối mắng người, lại mượn cớ mình có chứng uất ức, người khác mắng lại sẽ phát bệnh tự sát, không ngờ là có bệnh thật.
Phó Thanh ở lại hơn một tuần, đến lúc Tạ Nhan sắp cắt chỉ chuyện bên công ty đã tồn đọng quá nhiều, bắt buộc phải quay về xử lý.
Kết quả Phó Thanh vừa đi ban đêm Chu Ngọc chạy tới, nói với Tạ Nhan: "Tạ ca, Phó ca kêu em đến chăm anh, chủ yếu là mắt dài*, em có thể ngăn cản."
*Chắc là ngăn phóng viên hả? @[email protected]
Tạ Nhan: "..."
Quả nhiên đây là cách bảo hộ của phố bá.
Chu Ngọc nhớ lại trước khi tới Phó Thanh căn dặn mình một phen mà lòng còn sợ hãi, lúc nào uống thuốc, lúc nào cắt chỉ, đều liệt kê rõ ràng. Chủ yếu Phó Thanh còn nói với hắn, đừng nói chuyện công ty, Tạ Nhan cho rằng anh làm đại ca phố cũ, cứ coi đây là nghề nghiệp.
Chu Ngọc không giải thích được nghĩ rằng, có lẽ đây chính là tình thú vợ chồng son?
Nói chung hắn rất sợ hãi, nhất định giữ kín miệng.