Lãng Đãng Tiểu Mã Câu

Chương 2 : Hạ

Ngày đăng: 23:07 21/04/20


Tác giả: Mê Dương



Thể loại: Cận đại tây phương, nhất thụ nhất công, hài văn, cao H.



Editor: Băng Tiêu



Beta – reader: Joco, Băng Tiêu



Bốn bề vắng lặng, đúng là lúc để hành động.



Công tước Dumas Wayne không chút chần chờ mà mở cửa chuồng ngựa ra.



“Chạy đi, chạy đi, cửa mở rồi đó, chạy đi tìm tự do của chúng mày đi!”



Hai con ngựa vẫn không thèm phản ứng.



“Này! Hai chúng mày không phải là ngựa điếc đấy chứ? Dù là điếc nhưng vẫn có mắt mà! Nhanh nhìn coi, cửa chuồng đang mở đấy, chúng mày có thể chạy đi tìm kiếm sự tự do rồi đó!”



Công tước Dumas Wayne hét lên với hai con ngựa.



Nhưng càng ghê tởm là chúng nó vẫn cứ nhàn nhã, chẳng thèm để ý đến cánh cửa tự do kia.



“Bên ngoài có mỹ nữ, à không, bên ngoài có con ngựa cái xinh đẹp lắm! Con ngựa cái, có hiểu không hả? Hai con ngựa ngu ngốc này,  ngay cả bỏ chạy cũng không hiểu!”



Công tước tức giận đến phát điên.



Hắn đi lên túm lấy bờm ngựa: “Lại đây, đồ ngu, mau chạy đi cho ta.”



Hí———



Bị túm bờm khiến con ngựa khó chịu khẽ hí lên, lắc lắc cái đuôi thật dài phản đối.



“Cái gì? Ngươi còn dám kháng nghị với bổn công tước sao? Nếu không phải vì hai con ngựa ngu xuẩn như chúng mày, bổn công tước cũng chẳng bi thảm như vậy? Đồ ngựa chết tiệt, đồ ngựa khốn nạn! Nếu tên chăn ngựa thích chúng mày như vậy thì đi mà cưỡi chúng mày, đi mà xuyên vào cái mông chúng mày ấy! Tại sao lại xuyên vào cái mông của bổn công tước ta hả?”



Công tước bụng đầy oán hận vừa rống vừa đánh thật mạnh vào cái mông rắn chắc của lũ ngựa mà trút giận.



Con ngựa khó chịu mà hí lên.



“Chỉ vỗ cái mông đã bất mãn rồi? Hừ, chúng mày còn chưa được hưởng mùi vị bị xuyên vào cái mông đâu đó!”




Công tước sốt ruột đến mức trừng mắt.



“Đồ ngựa chết tiệt! Bên kia cỏ còn nhiều hơn, chúng mày là đồ đần, tên chăn ngựa mỗi ngày cho chúng mày ăn thức ăn đến hóa khùng à? Lại còn ăn? Lại còn ăn? Chúng mày rốt cục là heo hay ngựa hả?”



Mặc kệ công tước mắng như thế nào, hai con ngựa vẫn chỉ cúi đầu mà ăn, tự do an nhàn gặm cỏ tươi xanh mơm mởn.



Công tước chỉ có thể sử dụng tuyệt chiêu duy nhất – làm liều.



“Bổn công tước không tin ta đấu không lại hai con ngựa đầu heo chúng mày!”



Công tước nổi giận đùng đùng quấn chặt dây cương vào cánh tay, bắt đầu khai chiến mà kéo lũ ngựa.



Vừa kéo vừa tùm, lấy hết sức ba bò chín trâu, cuối cùng cũng kéo được hai con ngựa.



Đại công cáo thành!



Mặc dù mệt cả người, nhưng công tước vẫn hết sức hưng phấn, lau mồ hôi trên mặt, vỗ vỗ cổ ngựa: “Được rồi, bây giờ chúng mày có thể đi, sau này đừng trở về nữa, đi mà nói chuyện yêu đương với con ngựa cái của mày đi.”



Lời còn chưa dứt, một tiếng huýt sáo truyền tới.



Vốn hai con ngựa đang nhàn nhã lập tức hưng phấn phi đi, đồng thời hí to, vung cả bốn vó chạy về phía tiếng huýt sáo.



Công tước chưa kịp buông dây cương liền bị kéo bay giữa không trung.



“A a a a a! Chúng mày làm gì thế hả….”



Bịch!



Thân thể bị tuấn mã kéo chạy như điên, bây giờ công tước muốn buông dây cương ra cũng không được.



Ai bảo hắn vì muốn kéo chúng đến đây mà cố ý buộc dây cương vào cánh tay của mình làm gì?



“A a a a a! Cứu mạng! Cứu mạng!” Tiếng thét chói tai của công tước vang lên cắt ngang bầu trời, chấn động cả lâu đài.



Mời vừa rồi cố hết sức mới kéo được một đoạn, thế mà lũ ngựa phi vài bước đã về đến nơi.



Chạy về trước mặt một người đứng ở cổng chuồng, chúng dừng lại, thân mật mà cọ xát vào nam nhân.



“Ô— cứu mạng… ngựa… ngựa điên… Ô ô… may mà lũ ngựa điên cũng dừng lại…”



Công tước Dumas Wayne bị kéo lê cả người bẩn thỉu mà phát ra tiếng rên rỉ bi thảm, nhìn thấy trước mắt xuất hiện một đôi giày da, bất giác vừa thở phì phò vừa ngẩng đầu.



Tiếp theo mắt biến sắc rồi phát ra tiếng kêu sợ hãi: “Sao lại là ngươi?”



“Ngươi nghĩ rằng còn có thể là ai nữa? Con ngựa cái nhỏ không chịu nghe lời của ta?” Rennes Kerman từ trên cao nhìn công tước Dumas Wayne chật vật không chịu nổi, mở miệng nói.



“Ô… ngươi muốn làm gì? Người đâu, cứu mạng—-“



Công tước Dumas Wayne đáng thương lại bị kéo vào chuồng lần nữa mà—- “gia tăng huấn luyện”!