Lãnh Hoàng Phế Hậu
Chương 204 :
Ngày đăng: 21:19 21/04/20
Hôm nay, nàng lại cùng Hạc Minh đi ra ngoài điên khùng chơi, mệt mỏi trở về phòng, lại nhìn thấy Tiêu Mặc đang ở trong phòng chờ nàng. Hạ Lan Phiêu ngẩn ra, theo bản năng cho rằng mình đi nhầm phòng, đang muốn ra cửa, lại bị Tiêu Mặc bắt lại cánh tay: "Theo ta đi ra ngoài một chút." kaylee~diendanlequydon.com
"Tại sao? Ta thật sự vô cùng mệt mỏi, hôm khác đi."
"Ngay hôm nay."
"Ta không muốn."
"Ngày mai ta hồi kinh. Nếu như ngươi muốn hồi cung mà nói, liền cùng ta đi, nếu như ngươi không muốn ta cũng sẽ không ép buộc ngươi. Lần này, ngươi nhất định sẽ hài lòng thôi. . . . . . Nửa canh giờ sau ta tới tìm ngươi."
Tiêu Mặc rất đơn giản ra lệnh, sau đó ra cửa. Hạ Lan Phiêu giật mình nhìn hắn, chỉ cảm thấy tim đau nhói, trong lòng cũng là một mảnh thê lương. Một loại thương cảm không rõ trong nháy mắt bao vây nàng, mà nàng không dám tin tưởng lỗ tai của mình.
Hồi kinh. . . . . . Thả ta đi. . . . . . Chẳng lẽ Tiêu Mặc thật buông tha ta?
Ta nên vui mừng mới đúng, nhưng mà tại sao ta lại thấy khổ sở như vậy?
Lòng của ta đau quá. . . . . .
Rốt cuộc ngươi vẫn là buông tha ta sao, Tiêu Mặc?
Thủy Lưu Ly ngươi muốn rốt cuộc cũng đã tới tay, ta đối với ngươi mà nói không còn có bất kỳ giá trị lợi dụng nào. . . . . .
Cho nên, ta bị ném bỏ rồi. . . . . .
Trong đám người, Tiêu Mặc yên lặng lôi kéo nàng đi về phía trước, mà tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, khiến Hạ Lan Phiêu có chút ngượng ngùng. Nàng theo bản năng muốn rút tay ra, nhưng Tiêu Mặc lại cầm chặt hơn. kaylee~diendanlequydon.com
"Buông tay. . . . . ." Hạ Lan Phiêu nhẹ nói.
"Tại sao?" Tiêu Mặc âm trầm hỏi.
. . . . . .
Ngươi là thật không biết sao?
"Đại ca, bây giờ chúng ta đều mặc nam trang! Nếu như ngươi thấy được hai người nam nhân tay trong tay đi ở trên đường cái ngươi sẽ nghĩ sao?" Hạ Lan Phiêu oán hận nói.
"Ha ha."
Nghe được giải thích của Hạ Lan Phiêu, rốt cuộc Tiêu Mặc cũng buồn cười rồi. Hắn không kiềm hãm được khẽ nhếch đôi môi, cười nhạt, nụ cười hoa lệ còn rực rỡ hơn bầu trời đầy sao. Nhưng mà, nụ cười của hắn giống như phì dung sớm nở tối tàn chỉ thoáng qua rồi biến mất trên dung nhan tuấn mỹ của hắn, không lưu lại một chút dấu vết. Hắn liếc Hạ Lan Phiêu một cái, thản nhiên nói: "Quản người ta như thế nào làm gì?"
Được rồi, lão ngài vĩ đại lão ngài lạnh nhạt. . . . . .
Vì vậy, hai người bọn họ cứ như vậy đi ở trên đường, một cường thế một gầy yếu, nhưng đều là tuấn mỹ thanh tú, rất dễ dàng làm cho người ta nghĩ rằng muốn đi đến mấy địa phương mập mờ. Hạ Lan Phiêu mặc cho Tiêu Mặc lôi kéo tay của nàng đi, chỉ cảm thấy người đi đầy đường đều dùng loại ánh mắt dao găm giống như lửa nóng nhìn bọn họ, chỉ kém hô to một tiếng "Mau đến xem đi nơi này là một đôi đồng tính sống " rồi. Mặt của nàng khẽ co quắp, mà Tiêu Mặc đột nhiên dừng lại ở một trước quán rượu, thản nhiên nói: "Nghe nói Phù Dung cao ở nơi này rất là ngon, hôm nay sẽ tới nếm thử một chút cái này thôi." kaylee~diendanlequydon.com
Phù Dung cao? Ở Giang Đô, ta thích ăn nhất chính là Phù Dung cao của Thải Vân cư, mấy ngày trước còn quấn quýt lấy Hạc Minh đòi mang ta tới ăn. . . . . . Nhưng làm sao hắn biết?