Lãnh Hoàng Phế Hậu

Chương 403 :

Ngày đăng: 21:21 21/04/20


Edit: kaylee



Ngày mai, chính là đại điển sắc phong Hoàng Hậu.



Theo tập tục, Hoàng Hậu là phải nghênh thú từ nương gia (nhà mẹ đẻ), cho nên Hạ Lan Phiêu rất bệnh hình thức ra khỏi cung điện của Tiêu Mặc, đến ở trong nhà lão hồ ly Lý Hi Bạch Giang Đô.



Mấy năm không gặp lão hồ ly, tinh thần vẫn là khỏe mạnh như vậy, vừa thấy Hạ Lan Phiêu đã lập tức "A hống hống hống" mà cười cười, mà mặc dù thiếu niên anh tuấn bên cạnh ông đó trầm mặc ít nói, nhưng mừng rỡ trong mắt vẫn là không cách nào che giấu.



Hạ Lan Phiêu gặp được hắn giống như gặp được người thân của mình, không để ý tuổi làm nũng với lão hồ ly, chỉ cảm thấy lần này gặp lại giống như đã cách một đời.



Ban đêm.



Hạ Lan Phiêu ngồi trong hoa viên Lý gia ở Giang Đô với Hoa Mộ Dung, vừa uống trà vừa thưởng thức ánh trăng, rối rít cảm khái thời gian trôi qua thật nhanh, năm tháng như thoi đưa. Hoa Mộ Dung yên lặng nhìn khuôn mặt đỏ thắm ở dưới ánh trăng của Hạ Lan Phiêu, không khỏi chế nhạo nói: "Tiểu Hạ Lan, khí sắc của ngươi tốt hơn trước kia đã nhiều."



"Thật sao?" Hạ Lan Phiêu sờ sờ gò má của mình.



"Quả nhiên là bị Tiêu Mặc ‘làm dịu’ không sai."



"Mộ Dung! Ngươi lại trêu chọc ta!"



"Ha ha......"
"Ngươi đã làm cái gì với Thác nhi?" Hạ Lan Phiêu cảnh giác hỏi.



"Chỉ là để cho nó bắt đầu học võ, y thuật, đạo trị quốc mà thôi."



"Nó mới sáu tuổi......"



"Đứa bé hoàng gia sinh ra đã là người trưởng thành."



"Được rồi." Hạ Lan Phiêu sâu kín thở dài: "Thác nhi là một đứa bé thông minh, một ngày nào đó nó sẽ hiểu khổ tâm của ngươi."



"Cho nên...... Ngàn vạn lần không được khiến Tiêu Mặc gặp phải lựa chọn như vậy, loại lựa chọn này đối với hai bên mà nói đều quá mức tàn nhẫn. Là nhìn ngươi chịu khổ ở trong tay đối phương, chịu hết hành hạ, hay là cứu ngươi, đẩy vạn dân vào trong lửa nóng, hay là tự tay kết thúc tính mạng của ngươi? Lựa chọn như vậy quá tàn nhẫn."



"Biết...... Ta sẽ tận lực không để cho mình bị bắt, không để cho mình trở thành liên lụy của Tiêu Mặc." Hạ Lan Phiêu có chút chua xót cười: "Làm tức phụ hoàng gia thật đúng là khó khăn...... Ai bảo ta cố tình thích hắn......"



Tiêu Mặc, rốt cuộc ta cũng hiểu chàng.



Nếu ta thật gặp phải nguy hiểm, chàng cũng sẽ đau lòng giống như Mộ Dung, hận không thể thay thế ta chịu đựng khổ nạn, nhưng lại sẽ không vì ta mà quên mất quốc chính. Giữa thiên hạ và ta, chắc chắn chàng sẽ lựa chọn thiên hạ, thật đúng là không có giác ngộ tư tưởng "Không yêu giang sơn yêu mỹ nhân" như vai nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình......



Trong lòng mơ hồ có chút thương cảm....