Lãnh Hoàng Phế Hậu

Chương 406 :

Ngày đăng: 21:21 21/04/20


Edit: kaylee



Hạ Lan, Hạ Lan......



Rốt cuộc, có thể làm cho nàng quang minh chính đại đứng ở bên cạnh ta, cùng ta cùng nhau Ngạo Thị Thiên Hạ (đứng trên cao nhìn thiên hạ) rồi.



Bảy năm, làm cho nàng từ một tiểu nha đầu trẻ trung trưởng thành thành nữ tử xinh đẹp, cao quý. Dung mạo thay đổi, tính tình thay đổi, nhưng cảm giác lại không có thay đổi chút nào.



Nàng là thê tử của ta...... Thê tử duy nhất của ta.



Đã từng vì sự xuất hiện của nàng mà ta bị dao động, đã từng không tiếc tất cả chỉ muốn giải quyết nàng - nữ tử làm cho ta mềm lòng, làm cho ta đánh mất lý trí, nhưng rốt cuộc ta vẫn là không có nhẫn tâm; đã từng muốn làm cho nàng cường đại đến mức đủ để đứng ở bên cạnh ta, có thể một mình gánh chịu bất kỳ khảo nghiệm nào, nhưng rốt cuộc ta vẫn là quyết tâm bảo vệ ngươi......



Nàng còn muốn dao động ta bao nhiêu lần, Hạ Lan Phiêu?



Chỉ là, đối với lực ảnh hưởng của nàng với ta ta đã không sẽ mê mang, bàng hoàng nữa, ta chỉ biết, nắm tay của nàng, tuyệt đối sẽ không buông tay.



Cho nên, tuyệt đối không cần rời đi ta.



Nếu có người muốn dẫn nàng rời đi, thần cản giết thần, phật chắn giết phật.



A......



Khi trình tự phức tạp rốt cuộc tiến hành xong hết, Tiêu Mặc dắt tay Hạ Lan Phiêu cùng nàng cùng nhau đứng ở trên đài cao nghe văn võ bá quan hô vạn tuế thì Hạ Lan Phiêu cảm thấy bắp thịt toàn thân mình đều căng thẳng.



Sau khi nghi thức kết thúc, Hạ Lan Phiêu được các cung nữ dìu về Phượng Minh cung đã đổi mới trang trí hoàn toàn chờ đợi Hoàng đế kiêm tân lang đến, chỉ cảm thấy đầu óc mơ màng, chỉ muốn ngả đầu xuống nằm ngủ. Nàng rất đói bụng, nhưng lúc này ở dưới con mắt của mọi người không thể nào đường hoàng ăn cái gì, cho nên chỉ có thể chịu đựng.



Tiêu Mặc, chàng mau tới đi! Chàng đến rồi ta mới có thể ăn cơm!



Ta thật sự là không có lúc nào thì mong mỏi chàng đến như hiên tại a a a a a!



Thần may mắn rốt cuộc vẫn chăm sóc Hạ Lan Phiêu.
Có thể không cần thảo luận ăn ở đêm tân hôn hay không, Hạ Lan Phiêu?



"Vậy làm sao bây giờ? Bây giờ kêu Ngự Thiện Phòng làm bọn họ có chịu không?"



"Đêm tân hôn giống như không có thông lệ như vậy."



"Vậy chúng ta làm thế nào? Phải ăn những thứ đồ sống này sao?"



"Hẳn là."



Có thể không cần thảo luận cái đề tài này nữa hay không?



"Thôi...... Chỉ có thể như vậy."



"Hả?"



Tiêu Mặc mắt thấy Hạ Lan Phiêu đột nhiên hưng phấn đứng dậy, không khỏi có chút nghi ngờ nhìn nàng rốt cuộc muốn làm gì. Hắn chỉ thấy Hạ Lan Phiêu cởi xuống toàn bộ mũ phượng nặng nề, triều phục, xõa tóc đen ra, chỉ mặc váy mỏng đơn bạc, chỉ cảm thấy trên người nóng lên. Không biết làm những gì Hạ Lan Phiêu ở trên giường, mà khi nàng cầm triều phục, say mê cuồng nhiệt đi về phía hắn hắn rốt cuộc cười ngất rồi.



"Hắc hắc, bọn hắn trải đậu phộng, hạt dưa trên giường, chúng ta lại đói, ngủ ở trên giường như vậy không thoải mái, cho nên ngươi xem ta hiền huệ cỡ nào, nhặt hết bọn nó rồi! Ta mới vừa ăn thử, mùi vị cũng không tệ lắm, chàng muốn nếm thử một chút hay không?"



Hạ Lan......



Thê tử của ta, Hoàng Hậu của ta......



Nàng thật là trước sau như một......



Ai......



"Tốt." Tiêu Mặc đi tới trước mặt Hạ Lan Phiêu, khẽ mỉm cười với Hạ Lan Phiêu: "Nhưng mà so với những thứ này, ta thích ăn nàng hơn."