Lãnh Hoàng Phế Hậu
Chương 415 :
Ngày đăng: 21:21 21/04/20
Edit: kaylee
Trò chơi...... Ha ha......
Ta đã từng không chỉ một lần nghe Liên phi nói đến cái gì mà "Trò chơi", cũng thấy qua ở trong thơ Lâm Lang (Điệp Hậu), nhưng ta luôn không biết họ nói rốt cuộc là cái gì. Hiện tại ta biết rồi, mà chân tướng lại là tàn nhẫn như vậy!
Thì ra là vui buồn hợp tan, yêu hận tình thù của ta, chỉ là một trò chơi được an bài tốt, mà ta, chỉ là một diễn viên thôi......
Diễn viên......
Chưa bao giờ biết mình trải qua tất cả chỉ là diễn viên ngu ngốc một vở kịch hay trong mắt người khác......
Ha ha......
Hạ Lan Phiêu rất muốn khóc, nhưng nàng lại cảm thấy mắt khô khốc, hẳn là một giọt nước mắt cũng chảy không ra. Diêm Vương nhìn xuống nàng từ trên cao, vẻ mặt thương xót: "Hạ Lan Phiêu, vì cảm tạ ngươi ra sức diễn xuất như vậy, Bổn vương đặc biệt cho ngươi một cơ hội, để cho ngươi trở lại cuộc sống ngươi vốn nên có. Tất cả những gì ngươi có ở thế giới này đều sẽ bị xóa đi, sẽ không có người nào nhớ ngươi... ngươi cũng sẽ không nhớ tất cả ngươi xảy ra. Có thể trở lại thời đại của mình, lần nữa bắt đầu cuộc sống, đề nghị này không tệ chứ —— Bổn vương nhưng là rất ít nhân từ như vậy. Hiện tại, ngươi có thể sửa sang một chút, chuẩn bị về nhà."
"Ngươi để cho ta đi?" Hạ Lan Phiêu cười lạnh: "Đầu tiên là không giải thích được làm cho ta rời đi thời đại của mình, sau đó ở lúc ta tìm tới tình yêu của mình, tìm tới thứ mình coi trọng ngươi lại làm cho ta rời đi? Tại sao ngươi làm như vậy! Tại sao!"
Hạ Lan Phiêu khàn cả giọng hô, cổ họng khàn khàn, nước mắt rốt cuộc không ức chế được chảy xuống. Nàng chỉ cảm thấy trái tim của mình bị xé rách, đau triệt nội tâm. Bất luận xảy ra ra chuyện gì, nàng đều không muốn xa cách Tiêu Mặc, nàng không muốn!
Diêm Vương......
"Dù là Thần, cũng có phép tắc không thể không tuân theo, hắn cũng không ngoại lệ...... Bàn Cổ Khai Thiên, Nữ Oa tạo người, loài người xuất hiện muộn hơn Thần tộc, lực lượng cũng nhỏ yếu hơn nhiều. Nhưng mà, có người thương hại loài người, giữ lại ba loại bảo vật ở nhân gian, người tập hợp đủ chúng nó không chỉ có thể đạt được lực lượng, còn có thể đạt được tư cách chống lại Thần —— những bảo vật này là Thần không thể cứng rắn đoạt. Chỉ cần ngươi không nhả ra, hắn không cách nào vận dụng lực lượng cứng rắn cướp lấy bảo vật của ngươi, mà ngươi cũng có lợi thế đàm phán với hắn. Cho nên, ngàn vạn lần không được đồng ý."
"Vậy hắn sẽ làm ta không thể trở về nữa, để cho ta không rời đi sao?"
"Diêm Vương xử sự luôn thay đổi thất thường, ta cũng không rõ ràng. Hắn có thể sẽ cảm thấy ngươi có ý tứ, cũng có thể sẽ sau một giây làm cho ngươi hồn phi phách tán, ta cũng không thể bảo đảm."
"Vậy ngươi và ta nói những thứ này có ích lợi gì?"
"Chỉ là nhắc nhở ngươi một chút trong tay ngươi có lợi thế mà thôi. Quyền lựa chọn ở tại ngươi."
Còn có báo thù ngươi tùy ý bắt nạt ta.
"Tiểu Hôi, cám ơn ngươi...... Ngươi cũng là Thần tộc sao?"
"Ngươi không cần phải biết. Tốt lắm, hắn đã chú ý tới, ngươi nghĩ tốt trả lời thế nào đi."
Tiếng nói của người nam nhân kia lập tức biến mất. Hạ Lan Phiêu tỉnh lại, thấy Diêm Vương như có điều suy nghĩ nhìn nàng, khóe môi mỉm cười lại mang theo mấy phần sát khí: "Thế nào, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Hiện tại lập tức trở về, như thế nào?"
"Được. Ta đồng ý."