Lãnh Hoàng Phế Hậu

Chương 82 : Cuối cùng cũng bước vào Lãnh Tuyền điện

Ngày đăng: 21:18 21/04/20


Đêm khuya.



Hạ Lan Phiêu mở ngăn tủ, thay quần áo cung nữ của Tử Vi, tháo toàn bộ trang sức trên người xuống, chải đầu qua loa, nhìn qua chỉ là một tiểu cung nữ không có gì đặc biệt thôi. Nàng chậm rãi vuốt ve vạt áo còn lưu lại mùi hương của Tử Vi, trong lòng nhói đau.



Bộ quần áo màu tím nhạt này chỉ được làm bằng vải vóc bình thường nhưng chế tạo tinh mỹ, vốn là bộ Tử Vi thích nhất. Lúc nàng vừa đến thế giới này muốn cải trang thành cung nữ ra ngoài bắt cá, mà Tử Vi liền đưa bộ quần áo mình thích nhất cho nàng. Bây giờ nghĩ lại, mỗi làn nàng cho Tử Vi đều là đồ nàng không hiếm lạ gì, mà Tử Vi cho nàng đều là thứ mình thích nhất.



“Tử Vi….”



Hạ Lan Phiêu nhắm mắt lại, trước mắt hiện ra dáng vẻ Tử Vi dịu dàng mỉm cười với nàng, sâu kín thở dài. Nàng đứng lên, đẩy cửa cung ra ngoài, quả nhiên không có gặp người nào ngăn cản. Mặc kệ kết cục như thế nào, nàng vẫn muốn tìm hiểu bí mật của Lãnh Tuyền điện. Nhưng nàng sẽ không biết, hành tung của nàng đã bị Thục phi nắm trong lòng bàn tay.



Trong đêm đen, Hạ Lan Phiêu không dùng đèn, chỉ dựa vào trí nhớ của mình đi tới cung điện cấm kỵ. Đêm nay, bên kia cung điện không có truyền đến tiếng hát, đêm lại càng vắng vẻ, quỷ dị. Gió mát thổi qua người nàng, một bóng đen đột nhiên lướt qua trước mặt nàng, dọa nàng sợ hãi suýt nữa thì hét lên. Định thần nhìn lại, chỉ là một con quạ bay qua mặt nàng đến bụi cây trước mặt, đậu trên cành cây lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt tràn đầy ánh sáng màu vàng lạnh lẽo.



“Thì ra là một con quạ…. Vừa đến gần cửa cung điện liền gặp quạ, cũng không quá tốt nha!”




(*) tứ chi: hai tay, hai chân.



Cô gái không trả lời, chỉ chăm chú nghịch tóc.



“Ngươi là…. Man Ngọc sao?”



Cô gái vẫn không trả lời, quay về phía nàng ngáp một cái, mùi vị trong miệng gần như làm cho nàng muốn ngất xỉu.



Ngươi tới từ Trung Quốc, đúng không? Ta cũng vậy! Ngươi có phải cũng là xuyên việt tới hay không?”



Có lẽ là ảo giác, sau khi Hạ Lan Phiêu nói xong những lời này, nàng vui mừng phát hiện cô gái ngẩng đầu lên, nhìn thẳng nàng, trong mắt hình như có một loại cảm xúc nói không rõ. Môi cô gái có chút run run, muốn nói cái gì đó, nhưng một chữ cũng không thể nói ra.