Lão Tài Xế Thụ Và Lão Công Trym Lớn Sống Lạn Nhà Ống

Chương 6 : Em cảm thấy kỹ thuật của anh không tốt lắm

Ngày đăng: 01:05 22/04/20


Sau khi Khâu Ngạn Quân thoát khỏi thân phận xử nam, Tô Cần phát hiện anh yêu càng ngày càng nhiệt tình với việc làm tình, chớp mắt biến từ ông cụ non lãnh đạm thành hổ đói, nguyên nhân trong đó Tô Cần cũng không hiểu rõ lắm.



Nhưng cái này không phải trọng điểm.



Trọng điểm là —— Xử nam Khâu Ngạn Quân kỹ thuật quá tồi!



Tuy rằng vấn đề phòng the là câu hỏi của phần lớn nam giới nhưng Tô Cần anh cũng khổ tâm lắm —— theo cách nói của anh, sinh hoạt không hài hòa chính là trở ngại lớn trong tình yêu.



Tuy anh một thân kinh nghiệm, dạy vài thứ cũng chẳng phải chuyện khó gì nhưng mỗi lần thấy anh yêu cầu hoan, ánh mắt phủ nước lại bị sắc đẹp của đối phương hạ gục, nhận mệnh mở hai chân, nhấc mông tùy ý hắn phát huy.



Nhưng mà, hầu như anh không có khoái cảm!



Thứ đó của người kia so với bình quân nam giới TQ lớn hơn rất nhiều, mỗi lần cương đều cứng như sắt, đâm lung tung trong cơ thể anh, nhưng lại chẳng chạm tới tuyến tiền liệt, cũng chẳng nhận được khoái cảm gì.



Nghĩ đến đây, Tô Cần kéo chăn phủ kín đầu, cả người nằm trong chăn lăn qua lan lại, khiến ga giường nhăn nhúm.



Khâu Ngạn Quân đẩy cửa bước vào, tắt đèn trần, rồi bật đèn giường. Hắn nhẹ nhàng kéo chăn ra, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn của người yêu, mặt anh nóng bừng lên, ánh mắt long lanh ôm lấy hắn.



"Cần Cần, cẩn thận ngộp thở đó." Khâu Ngạn Quân vén chăn nằm xuống cạnh Tô Cần, nghiêng người kéo đối phương, ôm chặt anh trong ngực mình.



Tô Cần cảm nhận được hạ thể của anh yêu rất có tinh thần đỉnh vào mông mình, trong lòng biết ngay đối phương đang cầu hoan. Hôm nay anh chẳng có tinh thần để lăn giường. Lưỡi Khâu Ngạn Quân liếm mút cần cổ anh, mái tóc ma sát làn da, giống như cún con làm nũng, liếm mút da thịt trắng nõn đến ướt nhẹp ửng hồng.



"Ông xã... Anh đừng...." Tô Cần tuy không muốn làm nhưng vẫn rất hưởng thụ sự vuốt ve của anh yêu, tay không tự chủ mà luồn vào trong áo ngủ Khâu Ngạn Quân, tay nhỏ ôn nhu sờ soạng cơ ngực của hắn.



Khâu Ngạn Quân để lại trên cổ anh một vệt hồng ngân, mở miệng: "Cần Cần, anh muốn...."
Hắn xoa xoa đầu anh giải thích: "Cần Cần, hôm nay anh không mang bao, nếu bắn vào trong sẽ khiến em không thoải mái."



Tô Cần ngẩn người, sự dịu dàng của người yêu khiến tường thành trong lòng anh đổ sụp, mũi hơi xót, nhưng lại có chút ngọt ngào... Khâu Ngạn Quân vô cùng đẹp trai, công việc lại ổn định, thu nhập cao, tuy kỹ thuật không tốt lắm, anh còn điều gì mà không hài lòng?



Tròng phòng tắm, hai người tắm rửa sạch sẽ, vừa hôn vừa sờ, hai chân Tô Cần nhũn ra, cả người ngồi trong lòng đối phương, làm nũng không chịu nhúc nhích, muốn Khâu Ngạn Quân ôm anh ra ngoài.



Chuyện này cũng chẳng là gì, Khâu Ngạn Quân vẫn luôn cưng chiều người yêu, kể cả đối phương hơn hắn vài tuổi, hắn thuận theo ý Tô Cần, ôm ngang anh đặt lên giường.



Vừa mới yên bình được một lát, Khâu Ngạn Quân cầm điện thoại, vẻ mặt khó coi.



"Ngạn Quân, làm sao vậy?" Đầu Tô Cần cọ cọ vào lồng ngực hắn, nhỏ giọng hỏi.



Khâu Ngạn Quân đặt di động xuống, thanh âm buồn bực: "Cần Cần, lúc lên giường, em thấy không thoải mái sao?"



Sự tình bại lộ?



Tô Cần nghĩ lại, đột nhiên nhớ ra cái chuyện mình vừa quên béng đi —— cái video hài anh share kia, bị Khâu Ngạn Quân thấy được.



"Em..." Tô Cần ấp a ấp úng không biết nói gì.



"Cần Cần, em nói thật cho anh biết" Khâu Ngạn Quân cúi đầu, ủ rũ nói: "Anh hy vọng em sẽ thoải mái, chứ không phải chỉ có mình anh hưởng thụ..."



Tô Cần nghe vậy, lắp bắp: "Em cảm thấy... Kỹ thuật của anh không tốt lắm..."