Lao Tù Ác Ma
Chương 130 : Một xu cũng không cho
Ngày đăng: 02:55 20/04/20
Diệp Mạc lờ mờ mở mắt ra, ánh nắng rọi vào sáng rực, đại não qua một trận hôn mê trở nên nặng trĩu khó chịu, cảm giác choáng váng đau nhức khiến Diệp Mạc nhớ tới tối hôm qua đã uống quá nhiều rượu, cậu tự thề rằng sau này sẽ không bao giờ uống nhiều như thế nữa.
Đập vào mắt cậu chính là gian phòng được trang hoàng theo tiêu chuẩn của Kim Nghê, Diệp Mạc suy đoán có lẽ là tối hôm qua khi cậu uống say, Thần ca đã thu xếp để cậu nghỉ lại đây.
Diệp Mạc đột nhiên nhớ tới Tiếu Tẫn Nghiêm, đã tự mình nói là muốn tận trách đóng vai nhân vật người yêu của hắn mà tối hôm qua không trở lại bên cạnh hắn, chẳng biết hắn ta có nổi giận không nữa.
Vừa mới cử động thân thể, cảm giác đau đớn như vừa bị nghiền nát qua trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân, địa phương khó nói phía sau càng dính dấp đau đớn hơn gấp mấy lần, Diệp Mạc kinh ngạc, cuống quýt mở chăn ra, hoảng hốt phát hiện mình hiện tại trần như nhộng.
Toàn thân trải rộng đầy dấu hôn cùng với vết máu bầm ứ đọng dữ tợn khiến trong đầu Diệp Mạc ầm ầm nổ tung một tiếng sấm kinh hoàng, dễ đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Bình tĩnh, bình tĩnh. Diệp Mạc không ngừng vuốt trái tim nơi lồng ngực đang đập điên cuồng, nhưng mà vẫn quá gấp gáp không biết nên phải làm thế nào, tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Diệp Mạc hoàn toàn không thể nhớ ra được, cậu cố gắng cẩn thận hồi tưởng lại, Diệp Mạc chỉ nhớ mang máng cậu với Diệp Thần Tuấn cùng nhau uống rượu, rồi sau đó uống say, sau đó nữa thì Diệp Thần Tuấn đỡ cậu rời đi, sau đó… sau đó… cái gì cũng không còn nhớ rõ nữa.
Chẳng lẽ nào Thần ca lại… Diệp Mạc vội vàng lắc lắc đầu, Thần ca là người như thế nào chứ? Làm sao anh ấy lại có thể làm ra loại chuyện đó với cậu được.
Tiếu Tẫn Nghiêm nhìn chằm chằm vào đôi môi Diệp Mạc, tối hôm qua chính hắn đã mê luyến mãi không chịu rời đi khỏi nơi này, đến bây giờ vẫn còn đọng lại dư vị của làn môi mềm mại ngọt ngào này.
Tên nam nhân này rất nguy hiểm, lần đầu tiên Tiếu Tẫn Nghiêm có cảm giác như thế.
“Tiếu tổng… tôi thật sự không nhớ rõ chuyện tối hôm qua… tôi…tôi không phải cố ý… thật sự…” Diệp Mạc mơ hồ lúng túng giải thích không rõ ràng, Tiếu Tẫn Nghiêm chỉ cười lạnh một tiếng, buông cằm Diệp Mạc ra, quay người dựa vào trước bàn châm một điếu thuốc hút.
“Hay là lúc này chúng ta nên nói đến chuyện hợp đồng kia” Tiếu Tẫn Nghiêm lờ đi thanh âm sợ hãi của Diệp Mạc, Diệp Mạc biết Tiếu Tẫn Nghiêm tâm cơ sâu sắc, đấu trí với hắn, cậu tuyệt đối sẽ thua rất thảm. Nhưng bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể im lặng mà nghe Tiếu Tẫn Nghiêm nói.
“Nội dung hợp đồng, tôi tin chắc Diệp tiên sinh hẳn còn nhớ rất rõ.” Tiếu Tẫn Nghiêm nói xong, Diệp Mạc liền sợ hãi nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm “Tiếu tổng, ngài nghe tôi giải thích đi, tôi thật sự…”
“Diệp tiên sinh đã vi phạm điều khoản hợp đồng.” Tiếu Tẫn Nghiêm ngắt lời Diệp Mạc “Vì vậy ngày mai khi Diệp tiên sinh rời đi, 20 triệu một xu tôi cũng không cho, hơn nữa Diệp tiên sinh còn phải bồi thường cho tôi 20 triệu.”