Lao Tù Ác Ma
Chương 18 : Con trai kẻ thù
Ngày đăng: 02:54 20/04/20
Buổi tối Diệp Mạc vẫn đến hộp đêm kia đi làm, tuy rằng ông chủ của cái hộp đêm có tên Kim Nghê kia chính là Tiếu Tẫn Nghiêm, nhưng sau một lần từng giáp mặt chính diện với Tiếu Tẫn Nghiêm, Diệp Mạc đối với bản thân càng có lòng tin hơn, cho dù bây giờ Tiếu Tẫn Nghiêm có đứng trước mặt Diệp Mạc, Diệp Mạc cũng tin tưởng chính mình có thể bình tĩnh đối mặt được với hắn.
Sau khi đi thăm Diệp Nhã xong, niềm tin của Diệp Mạc lại càng trở nên kiên định, Diệp Mạc biết, với tính khí của Tiếu Tẫn Nghiêm, nếu như vẫn không tìm được cậu thì Diệp Nhã tuyệt đối sẽ bị hắn giết chết, nhưng Diệp Nhã lại vẫn còn sống.
Kim Nghê là nơi giải trí cao cấp xa hoa nhất thành phố X, vừa là nhà hát ca múa nhạc, vừa là hộp đêm, vừa có phòng KTV, những người tới nơi này tiêu tiền không giàu sang thì thân phận cũng cao quý, bởi vì Kim Nghê thuộc về sản nghiệp của tập đoàn Hoàng Sát, thế nên đãi ngộ cho nhân viên cũng cực kỳ cao. Đây cũng là một trong những mục đích thực sự mà Diệp Mạc dù có mạo hiểm cũng phải ở lại.
Diệp Mạc mặc vào đồng phục làm việc, trên khuôn mặt thanh tú mang theo nụ cười mỉm nhàn nhạt, cử chỉ tao nhã, thanh âm nhu hòa, thái độ làm việc đứng đắn, kiên nhẫn và chịu khó, tinh thần làm việc cùng cung cách phục rất tốt nên được quản lý khá coi trọng, không chỉ được tăng thêm lương, mà Diệp Mạc tính tình hiền lành lương thiện cũng rất được đồng nghiệp yêu mến, chỉ vẻn vẹn có mấy ngày mà những nhân viên phục vụ bên trong Kim Nghê đều trở nên thân thiết với Diệp Mạc, điều này làm cho người vẫn luôn sống trong sự giày vò giam cầm của Tiếu Tẫn Nghiêm như Diệp Mạc lần đầu tiên chân chính cảm nhận được, cuộc sống vẫn tươi đẹp biết bao.
Diệp Mạc như thường ngày bưng rượu qua lại các bàn rượu bên trong. Diệp Mạc có cảm giác bầu không khí có gì không đúng làm, từ sau khi có một người đàn ông lạ cúi đầu nói gì đó vào tai quản lý, quản lý cứ thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt cảnh giác ở xa liếc nhìn về phía cậu.
Diệp Mạc không biết cậu đã làm sai điều gì để cho quản lý không vui, vừa nghi hoặc vừa đồng thời tiếp tục ra sức chịu khó làm việc để chứng tỏ bản thân cậu rất nỗ lực cố gắng.
Bên trong một căn phòng KTV không gian rộng lớn u ám, có 8 người đang lười biếng ngồi, thân thể to lớn biểu lộ ra khí tức lạnh lẽo bất kham, đó đều là những kẻ mang thân phận đặc biệt trong hắc đạo.
Những người này ngầm để Tiếu Tần Nghiêm ngồi vào vị trí chính giữa, Tiếu Tẫn Nghiêm ngồi bên trong sopha ở phía sâu, chân tay hoàn toàn thả lỏng, ánh mắt lười biếng như có như không nhìn về Hạ Hải Long ở phía trước đang cúi đầu khom lưng cười cười. Hắn mặc áo sơmi đen hơi mở hàng nút áo trên, lồng ngực màu đồng như ẩn như hiện, gương mặt hắn ở trong bóng tối không nhìn thấy rõ lắm, toàn thân phảng phất như đều bao phủ ở bên trong bóng tối lạnh lùng u ám.
“Tiêu Tổng, tôi mang Liễu Mục tới rồi.” Hạ Hải Long khúm núm, mặt đầy nịnh nọt, đem con gái của mình Hạ Liễu Mục trên mặt trang điểm phấn son đẩy về phía trước một cái.
Đôi mắt đẹp của Hạ Liễu Mục nhìn quanh bốn phía, sống mũi cô cao thẳng thanh tú, làn môi căng mọng gợi cảm mê người, chiếc khăn lụa đỏ quấn quanh phía trước cổ, tăng thêm mấy phần quyến rũ, chiếc váy nhung bó màu trắng vẽ nên vóc dáng với những đường cong eo nhỏ mông nở hấp dẫn, đôi mắt mang theo mị nhãn trong sáng khi nhìn về phía Tiếu Tẫn Nghiêm thì lộ ra ở đáy mắt một mảnh si mê, không giống như là đang bị Hạ Hải Long bán cho Tiếu Tẫn Nghiêm làm tình nhân mà là chính mình tự nguyện đặc biệt vì Tiếu Tẫn Nghiêm mà tới.
“Tiêu tổng.” Thanh âm của Hạ Liễu Mục rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không giống tích cách ngang ngược bướng bỉnh ngay thường, cô tiểu thư được nuông chiều từ bé giờ phút này lại trở nên ngượng ngùng, ánh mắt yếu đuối quyến rũ chiếu lên người Tiếu Tẫn Nghiêm, ngũ quan Tiếu Tẫn Nghiêm tuấn mỹ tinh anh, khuôn mặt đẹp trai giống như được điêu khắc tỉ mỉ không có bất kỳ lỗi sai sót nào, làn môi mỏng hơi nhếch lên, sống mũi thẳng một đường dọc, đôi mắt sâu thẳm giống như vực sâu không thấy đáy, ma lực vô biên. (Jian: chém vừa thôi má tác giả =.=’)
Sự tồn tại của Diệp Mạc có ý nghĩa với Tiếu Tẫn Nghiêm như thế nào, Trình Tử Thâm phi thường hiểu rõ.
Diệp Mạc chính là điểm yếu duy nhất của Tiếu Tẫn Nghiêm, hắn có thể yêu cậu ta, có thể hận cậu ta, có thể cho cậu ta một cuộc sống xa hoa trong thế giới tăm tối mục nát, cũng có thể cho cậu ta cả tinh thần lẫn thân thể cùng lúc chịu sự giày vò ngược đãi, nhưng Tiếu Tẫn Nghiêm mãi mãi cũng sẽ không cam lòng giết cậu ta.
Từ giết xuất phát từ miệng hắn, có nghĩa là hắn đối với sự biến mất của Diệp Mạc đã phát tiết đến cực hạn rồi.
“Tẫn ca” Tây Uy Cường bỗng nhiên lẫm lẫm liệt liệt mở miệng nói “Con trai của Hạ Hải Long, Hạ Tuyền đã tìm được rồi, hình như là vì mất trí nhớ nên cậu ta mới ngu ngốc vào Kim Nghê làm việc, tôi đã nói với quản lý bảo ông ấy coi chừng cậu ta, chỉ cần Tẫn ca sai bảo một tiếng, tôi lập tức sẽ xử lý gọn cậu ta.”
“Cậu ta trông thế nào?” Trình Tử Thâm thay lời Tiếu Tẫn Nghiêm nói.
“Chỉ là một con gà chết thôi.” Tây Uy Cường không chút suy nghĩ liền mở miệng nói.
Trình Tử Thâm nhìn sang một bên mặt không cảm xúc của Tiếu Tẫn Nghiêm, suy nghĩ một chút “Tẫn Nghiêm, tôi thấy cậu uống nhiều rượu rồi, hay là lên phòng ở lầu trên nghỉ ngơi một chút đi, đợi lát nữa tôi gọi thằng nhóc Hạ Tuyền kia tới phòng cậu tiếp rượu, nếu có gì không thoải mái thì dùng cậu ta mà phát tiết một chút.”
Hạ Tuyền giờ khắc này ở trong mắt của những người này chính là con trai kẻ thù của Tiếu Tẫn Nghiêm, tự nhiên thân phận cậu trở nên vô cùng thấp hèn, Trình Tử Thâm nói xong, bên trong căn phòng không có bất kỳ một tiếng nói nào nữa, tức là xem như đã đồng ý.
Tình cảm đã chết rồi, chuyện phát tiết sinh lý dĩ nhiên cần phải có người chịu đựng, nếu như đó là con trai kẻ thù thì xem như cũng thấy thoải mái.
…………..