Lavender Queen
Chương 14 : Noel ý nghĩa
Ngày đăng: 15:18 19/04/20
24/12… cũng đến….Vào một ngày chủ nhật.
Mọi người hôm nay dường như bận rộn hơn những chủ nhật khác. Cô bé Lana cũng vậy.
Buổi sáng, cô lại làm chút bánh mang đi tặng mọi người. Sau đó, hoạt động Noel cho lớp diễn ra suôn sẻ và rất vui vẻ. Đâu đâu cũng có cây thông xinh đẹp và trang trí phù hợp với giáng sinh.
Nhà cô tuy bé nhưng năm nào cũng vậy , cũng không thiếu một cây thông nhỏ với các hình vui nhộn tượng trưng cho thành tích nghệ thuật trang trí của hai chị em cô.
Tối hôm đó, mẹ và em trai cô ra nhà hàng của chú để mừng giáng sinh với gia đình chú thím.
Còn cô, phải giúp nhà Leo mở tiệc để đón gia đình cậu mợ anh đến chơi.
Từ chiều về, Leo viện cớ vừa đi thi đấu về mệt và không tham gia với mọi người .
Sau khi mọi thứ đã được trang hoàng và chuẩn bị xong hết.
Mẹ anh lại khẽ nhờ Lana lên gọi anh xuống. Bà kể rằng năm nào có dịp lễ tết của gia đình anh cũng thường như vậy. Trông tâm trạng bà thực lo lắng. Vả lại Lana cũng cảm thấy đồng cảm, cả nhà vui chơi, để lại một tên dở hơi tự mình lủi thủi. Đó là một cảm giác rất tội lỗi xen lẫn với thương hại. Ví như câu tục ngữ “Một Con Ngựa Đau , Cả Tàu Bỏ Cỏ” chẳng hạn. Thôi thì làm phúc lên khuyên anh xem, chột dạ mà ở trên đó với anh luôn cũng được. Cho đỡ tội nghiệp.
Lana nghe lời bà bước lên phòng , nhẹ gõ cửa một hồi, không thấy ai nói gì. cô mở khẽ cửa ngó ngiêng.
Bỗng nhiên, phòng tắm mở cửa, anh cởi trần thân hình chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm ở hông đang lau tóc bước ra, cô mở to mắt đứng im , vài giây sau , tim đập liên hồi. Anh liếc nhìn thấy cô khiến cô giật mình, đóng sầm cửa lại với hai bên má ửng đỏ hơn trái gấc.
Cô đứng ở ngoài thở gấp một hồi, Thì anh nhẹ nhàng mở cửa:
- Cái tội mở cửa không xin phép! “vừa cười nhẹ vừa liếc cô , anh nói”
- Em gõ một hồi đau cả tay! “Cô thấy anh , vội vã cúi đầu xuống như sợ anh trông thấy cái bộ dạng xấu hổ của bản thân bây giờ”
- Có chuyện gì? “Anh hỏi”
- Mẹ anh muốn anh xuống nhà! “Cô đáp”
- Không xuống!
Câu nói dứt khoát thoáng qua, anh đã đóng sầm cửa… Lana nghe vậy, chợt ngẩng đầu lên. Bức xúc lấy tay gõ cửa thêm một hồi nữa. Anh lại mở cửa:
- Được rồi, anh sẽ bế em lên! “Đôi mắt anh sâu vào, 8,9phần quỷ dị”
- Anh vác ghế lên là được mà! “Cô cong môi”
- Không chịu thì thôi! “Anh bất cần đưa con người chuẩn bị ngồi xuống, như kiểu nếu đã ngồi lại lần nữa sẽ không đứng dậy lần thứ hai”
- Thôi được rồi “Vội vã kéo tay anh” – Được rồi mà!
Cuối cùng là chịu thua một lượt , cả hai không ai nợ ai. Anh bế cô lên để gắn ngôi sao lên ngọn thông. Trước những con mắt ngạc nhiên của mọi người. Trong lúc cô đang loay hoay chỉnh sửa độ chuẩn của cây thông, Anh khẽ thì thầm :
- Anh biết em rất tinh quái, nhưng không nghĩ rằng còn biết cả cách pha chế âm nhạc .
- Vẫn còn nhiều thứ anh chưa biết lắm! “cô hất hàm ra vẻ”.
- Không sao, rồi dần dần anh sẽ biết thôi ! “Anh mỉm cười”
Con ngươi sâu xa khiến cô thập phần cảm thấy đáng sợ nha.
- Xong rôi, cho em xuống đi! “Cô bối rối loay hoay”
Anh mỉm cười sâu xa, những ngón tay tự nhiên nhẹ nhàng đi sâu vào vùng da thịt cô có ý cù cù bỡn cợt. Khiến cô giật bắn mình, cười cười một cách sảng khoái trên tay anh.
- Thả em ra ! Thả em ra đi mà!
Cô quậy tanh bành khiến anh cũng bật cười quỵ xuống , hai người ngã lăn ra sàn nhà. Trông thật đáng yêu nha. Nhưng mà có để ý biểu lộ trong những con mắt đang trầm trồ của cả nhà không đó?.
Anh nhẹ nhàng bước ra lại ngồi quây quần bên gia đình. Còn cô mặt đỏ tía tai ở lại cây thông.
- Còn không ra đây, tính ở đó chơi với bạn thông? “Anh chọc nghẹo” – Anh biết em khác người, nhưng không đến nỗi chơi với cây đó chứ?.
Cô đứng lên, cong môi lè lười một cái với anh. Trông bộ dạng kiểu như thà chơi với thông còn hơn chơi với tên đàn ông trước mặt của cô quả đáng yêu nha.
Từ lúc đó , anh có vẻ cười nhiều hơn. Không nhìn mọi người trong trạng thái đăm chiêu nữa. Mọi người ai cũng nghĩ , Quả nhiên anh đã gặp đích địch thủ mà trong lòng cũng vui như mở cờ.