Lavender Queen

Chương 27 :

Ngày đăng: 15:19 19/04/20


Chap /



Lễ Đính Hôn 15 Tuổi



Không suy nghĩ gì hết , cô vội bước nhanh chân ra mở cửa nhà thì. “Bùm , Bùm , Bùm” tiếng pháo ống tự động khiến cô giật mình.



Mọi người, những người thân thiết từ đâu vui vẻ nói lớn “Chúc mừng sinh nhật Lana”.



Thì ra mọi người chuẩn bị một bữa tiệc lớn ở sân vườn cho cô. Tất cả những bông hoa đều đước trang hoàng bằng những ngọn đèn nhỏ xinh xắn. Cô ngạc nhiên đến rơi nước mắt vì chính bản thân cô, trải qua nhhiều sự cố cũng chợt quên đi mất ngày quan trọng trong cuộc đời mình.



Bỗng nhiên, Rose cầm trên tay một bộ váy xinh đẹp, vui vẻ bước đến và nói:



- Người tình nhỏ, đi vào tớ sẽ Make Up cho cậu thật xinh đẹp



Vừa dứt câu, cô bị Rose kéo lên phòng.



Thay bộ váy mới, sau đó, nhắm mắt cho Rose trang điểm sửa soạn.



Mọi thứ đã xong xuôi, Tiêng Rose bỗng hét lớn trong nghẹn ngào:



- Lana cậu xinh quá!!!



Cô nhẹ nhìn mở cặp mắt, lặng nhìn bản thân trong gương rồi khẽ cười.



Cô gái có gương mặt nhỏ nhắn, vầng trán thông minh. Đi với đôi mắt phượng sóng sánh buồn là đôi lông mi cong dài và cặp mày lá liễu.



Cái mũi thẳng tắp bé nhỏ ngự trên đến đôi môi trái tim màu hồng đào xinh xắn.



Làn da trắng ngần, mái tóc dày đen láy bồng bềnh dài ngang eo.



Mặc trên mình bộ váy xòe đến đàu gối màu trắng có hoa văn lavender rực rỡ đến sắc sảo. Cô lặng nhìn mình trong gương , rồi khẽ mỉm cười tự mãn. Phụ Nữ Việt Nam tuy nhỏ bé nhưng vẫn luôn lột tả được nét đẹp của riêng mình. Cho dù họ có trang điểm hay là không. Họ vẫn luôn đẹp theo một cách riêng biệt.



Rose và cô đứng dậy bước ra khỏi phòng, Cô khẽ nhìn lên gương mặt của cha trong tấm ảnh đầu giường và thầm nghĩ “Cha ơi, vậy là con gái đã 15 tuổi và cũng đã gần 6 năm không có cha”.



Đôi mắt hoe hoe cho những nghẹn ngào, cô nhìn cha mỉm cười , trong lòng bỗng thấy ấm áp. Không để mọi người chờ lâu. Đưa ngón tay cchạm nhẹ vào khóe mi. Như lau đi dòng nước mắt đọng lại. Cô cùng Rose bước xuống nhà.




- Anh đã tiến bộ nhiều lắm rồi đấy. không hổ danh là chàng trai cái gì cũng giỏi.



- Ai là chồng của cô bé đáng yêu này thế?. “Anh thái xong, vừa rửa tay vừa liếc cô, nói”…



- Em không biết!. “Cô lắc đầu, miệng nở rõ một trái tim”



- Không biết này!. Không biết này!. “Vừa nói anh vừa lấy tay đầy nước của mình vảy vào người cô”



Một lúc thấy cô cười hạnh phúc anh khẽ ôm lấy cô, Cô đứng im lặng trong vòng tay anh một lúc rồi khẽ nói:



- Mai được nghỉ dành cho em cả ngày nhé! “Mỉm cười”



- Ngày mai là ngày gì?? “Anh liếc cô”



- Em cũng không biết.



Cô nhìn anh với đôi mắt trong sáng. Nụ cười hở mười cái răng ngây thơ khiến anh không thể chịu được cũng bật cười theo. Hai người đang ôm nhau cười thì hai bà mẹ bước vào bếp.



Hai người mở to đôi mắt nhìn hai mẹ, anh thì buông lỏng còn cô thì nhanh chóng thoát khỏi vòng tay anh. Hai mẹ mỉm cười nhìn nhau.



- Canh được chưa con? “Mẹ Claudi vừa nói vừa đi ra mở nồi canh”



- Dạ còn cho rau nữa thôi ạ ! “Cô ngượng ngùng”



Loay hoay đi ra lấy rổ đựng rau thì bị anh giằng lấy. anh đi ra chỗ mẹ Claudi và nói:



- Mẹ Claudi để con cho rau vào.



Mẹ Claudi thấy vậy mỉm cười đi nhẹ ra. Lana mặt vẫn đỏ như quả cà chua vừa bị Leo thái.



Tối đến, sau khi mọi người đã vào phòng ngủ hết, cô lén xuống bếp. Chuẩn bị chút đồ để ngày mai đi chơi cùng anh.



………………………………………………..